“Đại ngư Hải đường” lấy phát minh từ giấc mơ của đạo diễn Lương Toàn 12 năm về trước. Thời điểm đầu, từ giấc mơ này, đạo diễn đã làm cho phim ngắn “Đại Hải” và chiếu trên mạng. Sau sự thành công của phim ngắn, Lương Toàn đã nỗ lực để hoàn thành duyên nợ của anh ý với giấc mơ năm nào qua “Đại ngư Hải đường” và trình làng khán trả trong năm năm 2016 này. Bạn đang xem: Đại ngư hải đường wiki
Tôi coi “Đại Ngư Hải Đường” sau thời điểm nghe ca khúc “Đại Ngư” vì chưng chàng ca sĩ với chất giọng vào trẻo Châu rạm trình bày. Tuy đồ họa của phim quá toàn diện thì tuy thế đọc ca từ phiêu của ca khúc new thực sự kích say mê tôi bắt buộc xem bộ phim truyền hình này:
“Đôi cánh của cá to quá lâu năm quá rộng
Ta tháo bỏ sự trói buộc của thời gian
Sợ bạn bay về phương xa, sợ tín đồ lìa quăng quật ta
Càng khiếp sợ người đã mãi lưu lại chốn này
Mỗi giọt nước mắt ta rơi đều chảy về phía người
Chảy ngược về cuộc gặp gỡ gỡ thuở ban đầu…”
Tại sao lại là “Đôi cánh của cá khủng quá nhiều năm quá rộng”, bộ phim truyện muốn nói gì vậy? Đến khi những dòng chữ trước tiên xuất hiện, tôi mới biết bộ phim truyện muốn nói điều gì. Khởi đầu phim là đoạn trích chương Tiêu Diêu Du vào “Nam Hoa Kinh” của Trang Tử:
“Tại biển khơi Bắc tất cả con cá Côn, lớn chần chừ mấy ngàn dặm. Cá này hóa ra chim Bằng: sườn lưng của chim bằng lớn cũng chần chừ mấy nghìn dặm…”

Từ ý tưởng về con cá Côn ấy, những nhà cung cấp phim đã tạo ra tình tiết “Đại Ngư Hải Đường”. “Đại Ngư Hải Đường” không kể về thế giới con người, cũng không nhắc về các vị tiên hay quỷ, cơ mà kể về một vùng đất kỳ lạ. Ở vùng khu đất này, chúng ta phát hiện rất các cái tên lộ diện trong thần thoại Trung Hoa như thần Hậu Thổ, Luy Tổ, Xích Tùng Tử… Mỗi cá thể sống ở đây đều phải sở hữu các năng lực pháp thuật tinh chỉnh và điều khiển tự nhiên. Mỗi một khi ai đó chết đi, linh hồn của họ sẽ nhập vai thành một biểu tượng nào kia như bé cá, cây hải đường, chim phượng… tùy theo dạng tâm thức của từng người. Rất nhiều đứa trẻ đến tuổi trưởng thành và cứng cáp sẽ trở thành loài đại ngư màu đỏ, nương theo lốc xoáy, cất cánh ngược lên đại dương của loài người.
Xuân, dưới mẫu mã của đại ngư đỏ lần thứ nhất được chú ý ngắm thế gian và không ngoài ngỡ ngàng trước cảnh tượng kỳ vĩ vị trí đây. Và hơn tất cả, cô bé nhìn thấy một cậu nhỏ bé ngư dân rồi rước lòng yêu thương mến. Nhị người liên tiếp chơi đùa với nhau, khiêu vũ với nhau mặt dưới biển. Cho đến một ngày, Xuân bị mắc vào lưới của thuyền tiến công cá. Cậu bé xíu lao vào thân vùng nước xoáy để cứu giúp Xuân, nhưng thay vào đó, cậu chìm mặt dưới biển sâu và mất mạng. Về bên với trái đất của mình, Xuân mang theo nỗi nhức về món nợ ân tình này, và mẫu vỏ ốc nhưng cậu vẫn dùng để chơi nhạc. Duyên nợ từ đó sinh ra.
Duyên nợ là 1 trong những khái niệm mà văn hóa Trung Hoa vay mượn mượn tự Phật giáo, nhưng mà không đông đảo nghệ sĩ trung hoa không coi duyên nợ là 1 điều gì đó nặng nhọc rất cần phải buông bỏ. Trái lại, trong không hề ít các tác phẩm, họ khiến cho duyên nợ giữa người với những người trở nên đẹp tươi hơn, tràn đầy cảm xúc hơn. Lúc Xuân bao gồm ý định cứu vớt cậu bé bỏng ngư dân nhằm trả lại món nợ này, Linh Bà – người làm chủ các linh hồn tốt, đã cười cô vì chưng Linh Bà từ bỏ thấy mình sống cả ngàn năm cũng chưa lúc nào trả được hết nợ. Một câu nói thoáng qua ấy thôi tuy vậy cũng đủ mang đến ta thấy một ý niệm về duyên nợ trong văn hóa Trung Hoa khôn xiết khác đối với Phật giáo. Giả dụ Phật giáo coi tu luyện là con phố để giải trừ nghiệp thì tác giả của mẩu chuyện cho rằng tất yêu cắt đứt được duyên nợ. Cho đến hết cỗ phim, ta cứ thấy các sợi dây duyên nợ trùng trùng đan cài đặt vào nhau. Đến đây, chắc hẳn không ít tín đồ có cảm giác bế tắc, vậy chẳng hóa ra bọn họ muôn đời mắc kẹt hay sao?

Bộ phim đề cập rằng, linh hồn của những người xuất sắc chết đi sẽ hóa thành loài cá, còn vong hồn của kẻ xấu sẽ hóa thành chuột sống trong cống rãnh. Và Xuân đã tìm kiếm được linh hồn của cậu nhỏ xíu ngư dân ở đoạn Linh Bà. Linh Bà đồng ý giúp Xuân phục sinh cho cậu bé nhỏ với điều kiện Xuân vứt quăng quật tuổi lâu của mình. Xuân bắt buộc nuôi dưỡng con cá thành chủng loại đại ngư và đưa nó về nhân gian thì cậu nhỏ nhắn mới hồi sinh. Vậy là Xuân đưa nhỏ cá về nuôi dấm dúi trong bên mình. Phát hiện tại ra hành vi lén lút này của Xuân chỉ gồm Tưu, cậu bé mồ côi vẫn đem lòng yêu dấu Xuân. Tưu lưu ý cho Xuân viết tên chú cá là Côn – lấy ý trường đoản cú “Tiêu diêu du”. Tưu góp Xuân đảm bảo an toàn con cá dù hiểu được tâm ý của Xuân vẫn dồn cục bộ cho vong linh của cậu bé nhỏ ngư dân mà chính cô cũng ngần ngừ tên. Và một tua dây duyên nợ nữa lại hình thành.
Xem thêm: Phù Thuỷ Tối Thượng Full - Xem Phim Phù Thủy Tối Thượng Tập Full Vietsub
Mối duyên nợ giữa Côn – Xuân – Tưu đã để cho trật trường đoản cú của khu đất trời lung lay. Từ ngày Xuân đón linh hồn Côn về nuôi thì các hiện tượng địa chấn khác lại đã xảy ra trong vùng đất của cô. Tại sao những duyên nợ rất cá thể ấy rất có thể kiến kinh thiên cồn địa cho vậy? Bởi mặc dù là thần hay người hay quỷ số đông chỉ từ bỏ trói buộc một trong những duyên nợ của quy định bao gồm sẵn, của lề luật, của hệ thống. Nếu chúng ta nhìn một giải pháp khác về duyên nợ, chúng ta sẽ thấy rằng duyên nợ cũng là 1 phần khiến trơ tráo tự của các khối hệ thống vận hành. Tuy vậy duyên nợ phát sinh từ trái tim hoàn toàn có thể khiến mỗi bọn họ vượt ra phía bên ngoài lề qui định ấy. Cùng chỉ bằng một sợ hãi dây duyên nợ phát sinh từ trái tim, mặc dù rất mỏng mảnh manh cũng đủ để cho trật tự bị tan vỡ vụn. Duyên nợ nảy sinh từ trái tim ấy đề xuất chăng chính là tình yêu?
Sự ràng buộc của duyên nợ thân Xuân với Côn càng mập thì sinh mạng của tất cả hai người càng gắn bó cùng với nhau. Tình thương ấy khủng cùng với Côn và Côn đang trở thành loài đại ngư. Có nghĩa là đã cho lúc Xuân và Côn buộc phải chia xa. Lúc Côn về bên nhân gian, hoàn toàn có thể rằng cậu sẽ không còn nhớ mang đến Xuân, không hề nhớ tới những ký ức đẹp giữa hai tín đồ nữa. Cùng lúc ấy, Tưu nhận biết rằng sức mạnh của Xuân ngày một giảm sút. Và khi biết rằng, sau tất cả sự hi sinh của Xuân, Xuân và Côn vẫn không thể đến được mặt nhau, cậu chấp nhận hi sinh tuổi thọ của chính mình để đổi đem một lần phục sinh cho Xuân. Cả bộ phim, ta đã thấy một tờ lòng nhân ái, một tình yêu ko vụ lợi, ko ràng buộc của Tưu. Tưu luôn đi theo bảo vệ cô gái bản thân yêu, đảm bảo an toàn cả người mà cô nàng ấy yêu, và luôn luôn mỉm cười đón nhận mọi thứ. Ẩn bên dưới sự nhí nhố của Tưu là 1 trái tim mẫn cảm, một tấm ham mê tình, một linh hồn hoàn toàn thanh khiết. Sự thanh khiết không phải là việc chối bỏ duyên nợ nhưng là thái độ với duyên nợ ấy. Ta sẽ biến chuyển kẻ bất tử vô cảm trong chán nản hay đổi mới loài đại ngư bay lượn giữa các cõi giới không gì buộc ràng nổi? lúc Linh Bà phàn nàn về đám giới trẻ coi hay mạng sống của mình, Tưu đã trả lời đúng điều tôi luôn luôn tâm niệm: “Sống lâu mà chán ngắt thì sống làm gì!”.

Côn, lúc còn là cậu nhỏ bé ngư dân, bằng mối giao cảm vô hình dung nào đó, rất có thể là duyên nợ, đã không nề hà nguy hiểm, lao xuống phía dưới nước xoáy để cứu vãn Xuân. Xuân, cũng vì duyên nợ nhưng đánh đổi tuổi thọ, mạo hiểm nuôi linh hồn một con tín đồ trong quả đât của cô để cho thế giới sụp đổ. Nhưng mà duyên nợ của Xuân với xã hội của cô, cô đề xuất trả. Cô sẽ hi bào thai sống của chính bản thân mình để hòa làm cho một với cây hải đường nhưng ông cô – thần hậu thổ hóa thân thành, biến đổi cây hải mặt đường trở cần khổng lồ, để người dân có thể trụ trên đó qua trận phe cánh lụt do riêng lẻ tự bị sụp đổ. Cùng lần này, duyên nợ giữa Tưu với Xuân đã giúp Xuân hồi sinh, rồi Tưu lại cần sử dụng chút sức tàn của bản thân mình để đưa Xuân cùng Côn đến nhân loại loài người. Còn phiên bản thân cậu, cậu trở thành chú cá bé dại ở với Xuân với Côn.
Vậy đấy, duyên nợ với công đồng của bọn chúng ta, có một lần hi sinh là không còn nợ. Một người bạn đã nói cùng với tôi, “Yêu cả quả đât thì dễ, yêu thương một người mới thiệt là khó!”. Trả nợ cho cộng đồng thì chỉ việc sinh mạng là đủ, tuy thế duyên nợ trong những trái tim đập thổn thức vị nhau thì biết đến bao giờ mới hoàn toàn có thể cắt đứt! cần thiết cắt đứt vì chưng duyên nợ ấy quá đẹp, do duyên nợ ấy khiến linh hồn bọn họ được mở rộng tất cả những chiều kích mà họ không biết đến, bởi bạn có thể thay đổi toàn bộ những độc thân tự sẵn gồm của cầm gian. Duyên nợ ấy chính là tình yêu.
Với bộ phim truyền hình này, phim hoạt hình của trung quốc đã đuổi kịp Nhật, đang đi vào chiều sâu của vẻ đẹp chổ chính giữa hồn. Tập phim không chỉ diễn đạt được phần nhiều nét rực rỡ trong truyền thuyết và bốn tưởng của văn hóa Trung Hoa cổ đại, nhưng còn tạo ra những lớp song xúc cảm êm đềm cơ mà sâu lắng phía bên trong tâm hồn tín đồ xem. Chút cảm giác man mác này là một trong những sự điểm xuyết giữa nhân loại phim ảnh mà lý tính của triết học, phân tâm học và biểu tượng học sẽ lên ngôi. Tín đồ xem vừa cảm động vày tình yêu và sự hi sinh của những người trẻ tuổi trong phim, lại vừa nhen lên cảm xúc man mác bi đát mà các nhà thơ vẫn hotline là “thiên cổ sầu” – thứ xúc cảm mơ hồ về duyên nợ trùng trùng kiếp kiếp ta đã quên khuấy khi uống canh táo tợn Bà, bước lên trên cầu Nại Hà trải qua sông Vong Xuyên để đầu thai kiếp khác. Nhờ thế, ta phân biệt rằng, ký kết ức có thể lãng quên, nhưng thiết yếu mất đi, giả dụ ta lưu giữ về nó. đa số duyên nợ tình yêu đẹp tươi dù đã bị lãng quên nhưng vẫn luôn mãi mãi tồn tại…