Tính ra, tôi coi Khuynh cố hoàng phi cũng rất lâu rồi, đã từng có lần định viết về nó không hề ít lần, mà lại rồi đều chần chờ phải bắt đầu từ đâu. Ngay lập tức cả nội dung bài viết này cũng đã phải qua hơn một năm ròng mới có thể hoàn thành. Giờ thiệt ra xúc cảm cũng không thể được cuồng nhiệt độ như trước, đã và đang chẳng còn mấy ai nói về Khuynh thay hoàng phi, bởi cũng giống như phần đa phim ảnh-hiện tượng dạo bước gần đây, rất cấp tốc thành hiện tượng, qua đi rồi thì cũng mau chóng bị lãng quên. Nhưng lại dù gì đây cũng là 1 trong trong riêng lẻ những bộ phim ra đôi mắt trong thời gian gần đây có thể si tôi coi trọn vẹn, xem đắm đuối, bi thảm vui cùng nhân vật cùng còn giữ lại được cảm xúc mãnh liệt khi nghĩ mang đến dù đang xem trường đoản cú lâu, yêu cầu thực lòng vẫn muốn dành lại vài dòng để làm kỷ niệm.
Lâm vai trung phong Như trái đã có một tuyển lựa đúng đắn, nếu không muốn nói là xuất xắc vời, cho bộ phim truyền hình đầu tiên cô có tác dụng nhà sản xuất (đến bộ phim thứ nhị thì với tôi lại là một trong những sự thất bại cực kỳ đáng tiếc). Khuynh nạm hoàng phi có thể không nên là một bộ phim xuất sắc, càng cấp thiết là ghê điển, nhưng thành công xuất sắc nó giành được là hoàn toàn xứng đáng. Bỏ qua tuyệt vời hào nháng bề ngoài, thì tập phim có một diễn biến chắc, thu hút và một dàn nhân vật dụng sắc nét, âu cũng nhờ điểm mạnh dựa trên tè thuyết của chiêu tập Dung yên Nhi, dù đã giản lược với cải biên không ít so cùng với nguyên tác. Điều đặc biệt nhất có lẽ là ở dàn diễn viên phù hợp, từ kiểu dáng tới diễn xuất, phần lớn đều diễn trọn đầy đủ gì nên thể hiện, thậm chí còn là xuất thần. Một Hàn Chiêu nghi của vương Lâm – hình thức bề ngoài ôn nhu mà lại khí sắc lạnh người, một hậu phi Thục quốc khí hóa học át tín đồ của Huệ Anh Hồng, một Hoa công công mồm lưỡi đáo để mà trung thành với chủ hết mực…, và nhất là Mạnh Kỳ Hữu của Nghiêm Khoan và Lưu Liên Thành của Hoắc con kiến Hoa. Thật lòng cơ mà nói, Lâm trung ương Như diễn tốt, cùng tôi coi phim này cũng bởi vì cô ấy, tất cả điều Phức Nhã tưởng như là trung trung ương nhưng đậm chất ngầu lại không nổi trội, nếu nhằm một diễn viên khác đóng có lẽ rằng cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà tôi ko nghĩ tất cả ai rất có thể lột tả được sự táo bạo mẽ, cơ mưu, quyết đoán, hình như đầy hoài bão nhưng lại khôn cùng nặng tình của Kỳ Hữu như Nghiêm Khoan, cũng không một ai có được góc nhìn đau đáu mênh mang, dáng vẻ cô độc bóng gió của Liên Thành như Hoắc con kiến Hoa. Tôi đã từng xem rất nhiều phim Nghiêm ca cùng Hoắc ca đóng, tuy nhiên với tôi, đây là vai diễn ấn tượng nhất của họ cho đến giờ.
Mạnh Kỳ Hữu là Đại hoàng tử của Thục quốc, vốn là Thái tử tuy nhiên bị hiền thê – cũng là chủng loại thân của phái mạnh – phế truất bỏ để mang đệ đệ nam giới là Kỳ Tinh lên thế thế. Bị chính những người thân cù lưng, lại thêm Phụ hoàng thúc ép, đại trượng phu ôm hận vào lòng, nung nấu ăn giành lại ngôi vị. Lúc đầu chỉ là muốn tận dụng Phức Nhã nhằm lật đổ Kỳ Tinh, tuy vậy chuyện khủng chưa thành tình đang động tâm can, từ địa điểm chỉ coi cô bé như một quân cờ, chàng lại rất có thể vì nàng bất chấp tất cả, từ quăng quật hết dụng tâm, tham vọng, mặc dù cho là vương vị, là sinh linh cũng rất có thể không cần. Buộc phải nói Nghiêm Khoan là trong những diễn viên trung quốc mà tôi đánh giá cao nhất, nhất là ở cái phim cổ trang. Dù cho là vai chính, vai phụ, làm phản diện hay chính diện, thậm chí còn chỉ là cameo, chỉ cần anh xuất hiện thêm nhất định sẽ để lại tuyệt vời khó quên. Gương mặt của Nghiêm ca không phải là nét nào cũng đẹp trả mỹ, vóc dáng còn tồn tại chút thiếu cân đối, nhưng lại tổng ráng lại choàng lên một nội lực mãnh liệt, một vẻ nam tính rất nặng nề cưỡng lại, và cũng khá hiếm bao gồm trong dàn diễn viên con trẻ bây giờ. Kỳ Hữu của anh đã đạt được phong thái quân vương, khí chất khỏe khoắn mẽ, quyết đoán, cơ mưu khôn khéo, tưởng chừng như lòng chỉ có dã vai trung phong nhưng lại đầy ẩn ức. Chàng chưa phải kẻ vì hoài bão mà bất chấp lương tâm, thực ra chàng rất đề xuất tình cảm, khôn xiết trọng tình thân, nhưng lại bị chủ yếu tình thân bội phản bội. Tất cả những fan chàng tin yêu nhất, yêu thương độc nhất hóa ra đa số không nên chàng, các vì bản thân nhưng quay sườn lưng lại với chàng, đẩy đấng mày râu vào nơi dầu sôi lửa bỏng. Giữa hoàng cung xa hoa, trong những người ruột thịt, lại chỉ gồm mình cánh mày râu cô độc. Gì cũng không thể nói, ai ai cũng không được tin, chỉ sai một bước rất có thể mất cả tính mạng. Lòng chàng bên cạnh đó là vẫn chết, phái mạnh cũng chẳng vắt chấp báo thù, tốn bao dụng trung tâm âu cũng chỉ muốn giành lại loại vốn nằm trong về mình, hy vọng bảo vệ bản thân mà thôi. Nếu là Phức Nhã, khăng khăng tôi cũng biến thành yêu Kỳ Hữu. Chàng bề ngoài vừa lạnh lùng vừa nguy hiểm, nhưng chân tình lại rất dễ dàng mềm lòng. Tốn bao trung khu cơ bày mưu đặt kế, sau cuối cũng chẳng nỡ có tác dụng hại một ai, đệ đệ ruột thịt hoàn toàn có thể đem thuốc độc cho ép bị tiêu diệt chàng, nhưng con trai cũng tất yêu nào ra tay cùng với nó.
„Đệ đệ ngốc, cho dù đại ca tất cả hận cả dương gian cũng chẳng thể nào hận đệ… bởi chỉ tất cả đệ bắt đầu thực lòng điện thoại tư vấn ta là đại ca, mới thực lòng coi ta là thân thích.“
Với Phức Nhã thì Kỳ Hữu miệng dù nói cứng, tình lại thâm sâu, hành động rất đỗi vơi dàng. Vị nàng, đại sự bao năm cánh mày râu cũng không đề nghị nữa. Vì chưng nàng, mặc dù là thương tích, mặc dù là sinh mệnh, nam nhi cũng ko e ngại. Vì môi cười êm ả hàm tiếu, bởi khóe mắt mỹ nhân ngấn lệ, non sông mà bao kẻ không nhường nhịn kia đấng mày râu cũng có thể bỏ. Kỳ Hữu vốn chẳng vày tham vọng, tất cả cũng chỉ vì cõi lòng tổn thương vượt sâu sắc. Phái mạnh lao vào trận chiến giành vương vị, nhưng cái chàng cần thực chất chỉ là một trong người chàng rất có thể yêu, hoàn toàn có thể tin, hoàn toàn có thể yêu thương chàng giản đơn không tính toán. Bên ngoài chàng lúc nào cũng cố gồng lên trầm trồ cứng rắn, ngoài ra chỉ là nạm nén lệ chớ rơi. Thiệt ra, Kỳ Hữu của phim là một phiên bạn dạng đã được tô vẽ để tương xứng với hình tượng nam chính trên màn ảnh. Hấp thụ Lan Kỳ Hữu của chiêu tập Dung yên ổn Nhi là 1 trong kẻ khác hẳn. Cũng tham vọng, cơ mưu, cũng mang nặng những vết yêu mến lòng, cũng một lòng yêu thương Phức Nhã, nhưng Kỳ Hữu trong nguyên tác là 1 trong những kẻ ko từ thủ đoạn, xuống tay không bao giờ niệm tình, toàn bộ những người xung quanh nếu không là đối phương thì cũng chỉ là con cờ trong tay cơ mà thôi. Hắn giết mổ phụ hoàng, giết chủng loại hậu, thịt cả huynh đệ, lợi dụng trong cả sinh mạng đầy đủ người thiếu phụ yêu hắn…, chẳng tự điều gì. Điều hắn giành giật vốn ko thuộc về hắn, chỉ là điều hắn nhận định rằng mình đáng được nhận mà thôi. Điều tốt nhất không đổi khác là vị Phức Nhã, điều gì Kỳ Hữu cũng hoàn toàn có thể làm. Thế cho nên nếu vào phim Phức Nhã yêu thương Kỳ Hữu là 1 trong chuyện khôn cùng tự nhiên, thì vào truyện tôi lại thấy kia thực là 1 trong những bi kịch.
Vâng, người đàn ông gợi cảm nhất đó là người lũ ông biết khóc :”>
Tuy mạnh khỏe Kỳ Hữu là nhân trang bị chính, tuy nhiên giành được sự ái mộ của nhiều phần người xem lại là lưu lại Liên Thành – phái mạnh Thái tử Bắc Hán đắm đuối tình. Cánh mày râu chỉ một lòng nguyện yêu Phức Nhã, dù tín đồ ta gần như nói con gái đã chết đấng mày râu cũng không cam tâm, vẫn ngày ngày tìm kiếm nàng, tối đêm lưu giữ nhung nàng.
Xem thêm: Xem Phim Sắc Đẹp Ngàn Cân Minh Hằng, Sắc Đẹp Ngàn Cân
Nếu Kỳ Hữu bên ngoài như lửa, lòng lại mượt như nước, thì Liên Thành hình trạng như băng, bên trong lại như 1 vực núi lửa, tun hút mịt mờ, lại luôn chỉ chực hóng sục sôi.
Chàng cũng bởi vì một chữ tình si, một lòng rứa chấp, mà hại mình sợ người, để sau cùng một lời hụt hẫng cũng ko kịp nghĩ tới.
Bởi một câu „Muội ghét phụ hoàng“, mà lại hại cô bé mất cha, mất mẹ, trở nên kẻ vô gia vong quốc, một lòng ôm hận đau đáu báo thù.
Bởi cầm cố chấp đời này chỉ hy vọng có nàng, nhưng hại thanh nữ bị fan ta ghen ghét, tra cứu trăm phương nghìn kế hãm hại, hại khắp cơ thể thê tử bởi một lòng yêu đại trượng phu mà một đời sinh hận.
Liên Thành cũng tương tự Kỳ Hữu, vốn chỉ là một trong những kẻ cô đơn. Tuy thế nếu Kỳ Hữu bị vây quanh vì những đương đầu lừa lọc, thì Liên Thành lại cô đơn trong thiết yếu cõi lòng mình. Bạn dạng thân là hoàng thái tử Bắc Hán, đứng cao vô vàn trượng, chẳng ai không nhường nhịn với chàng, nhưng chính giữa những bức tường xa hoa ấy, chàng lại chẳng biết đề nghị bấu víu vào đâu. Ngôi vị mát rượi này cũng là mẫu mã hậu vẫn tốn bao chổ chính giữa sức giành giật, cũng đã phải đánh đổi mạng sống, hạnh phúc của các người đại trượng phu yêu thương. Liên Thành từ bỏ lâu đang không biết cười nữa. Chỉ cho khi gặp gỡ Phức Nhã, vì thú vui tươi sáng của nàng, vì tấm lòng thiện lương của nàng, chàng mới tin rằng cuộc đời này bản thân vẫn còn hoàn toàn có thể cảm thấy hạnh phúc. Tuy nhiên cũng do thế, con trai tin rằng niềm hạnh phúc của chàng đó là Phức Nhã, chỉ hoàn toàn có thể là Phức Nhã, không có nàng thì hầu như thứ số đông là vô nghĩa. đàn ông cứ 1 mình quắt cù trong ái tình vô vọng, mê mải theo đuổi một láng hình hư ảo, để rồi không mong muốn rằng, khi vắt được mang tay nữ thì trái tim thiếu nữ đã trực thuộc về bạn khác. Nhưng điều này với Liên Thành cũng đâu có nề hà gì. Chàng có thể giữ đến Kỳ Hữu được sống, để nàng không hẳn đau lòng, để đàn bà đừng có nguyên nhân để căm hận chàng, để rời xa chàng. Nàng hoàn toàn có thể khóc vì chưng hắn, cười vì chưng hắn, chỉ việc nàng vẫn ở bên chàng. Nàng có thể không nghĩ về tới chàng, nhưng gồm hề chi, lúc chỉ một thú vui của nàng, một ánh nhìn của nàng, hay cho dù chỉ là sự hiện diện của nàng đã và đang đủ để đấng mày râu đánh đổi các thứ. Trường hợp như tình cảm vào giữa kỳ Hữu với Phức Nhã là mối tình cùng trải qua thiến nạn, từng ngày từng ngày bồi đắp, hy vọng chối quăng quật mà không có cách nào cắt đứt, thì cảm tình Liên Thành dành riêng cho Phức Nhã lại là nhất kiến tầm thường tình, thay chấp nhưng mà níu giữ, dù hiểu được vô vọng cũng cần yếu nào buông bỏ. đấng mày râu một đời cô độc, đối với ai cũng bàng quan lạnh lẽo lùng, so với nàng lại nhất quyết tôn thờ, vì nữ giới mà khóc, vì nàng mà cười, vì nữ giới mà hạnh phúc, cũng vì phái nữ mà khổ đau điên dại…
„Ta khăng khăng sẽ chứng minh cho đàn bà thấy, hoa đào cũng có thể nở thân băng tuyết, và ở Bắc Hán cũng đều có chân tình.“
Đau lòng thay, hoa đào ở đầu cuối cũng hé nở thân băng tuyết rét mướt giá, nhưng mà trái tim thiếu phụ vẫn ko thể dành riêng cho chàng, bước chân nàng vẫn ko thể nhắm đến chàng.
Lưu Liên Thành phiên bản thân đã là 1 trong những nhân đồ dùng hay, nhưng sẽ không thể nào được mến mộ đến như vậy nếu đó không phải là Hoắc con kiến Hoa. Khoan kể đến lượng tín đồ khủng lấn lướt nam bao gồm Nghiêm Khoan, thì Hoắc ca tất cả thần thái với vóc dáng vẻ hợp vai Liên Thành tốt đối. Hoắc ca có hai con mắt rất sâu, sản phẩm mi lại vô cùng dài, chỉ cần anh ngồi yên ổn im, đưa ánh mắt nhìn ra xa là đã đủ gợi lên một nỗi buồn mênh mang cần yếu nói thành lời. Dáng vẻ anh cao gầy, thần thái tất cả chút lãnh đạm, chú ý từ phía sau khiến người ta cảm thấy vừa mơ hồ nước xa xăm, vừa một mình cô độc. Một người đàn ông như thế, có cô gái nào lại không rượu cồn lòng mà ước ao được đem đến hạnh phúc mang đến chàng. Nhiều người đều nói, với một giữ Liên Thành như thế, xứng đáng lẽ ra Phức Nhã nên yêu chàng. Tuy vậy tôi lại thấy, với bí quyết xây dựng như vào phim, kết thúc dành cho Liên Thành vì vậy là vừa lòng lý. Không y hệt như tiểu thuyết gốc, Liên Thành trong phim lại mang hơi hướng phản diện. Phái mạnh yêu Phức Nhã mang lại si cuồng độc đoán. đấng mày râu đã hại bị tiêu diệt cả mái ấm gia đình nàng, đẩy thanh nữ vào cảnh tột bậc đau khổ, dù cô gái có ko yêu Kỳ Hữu, thì bản thân đàn ông biết lấy gì để đối diện với nàng? nam giới đã sống để yêu nàng, rồi lại chết vày cứu nàng, phần nhiều giây phút ở đầu cuối còn được người con gái mình yêu thương ôm trong vòng tay, được thấy cô bé vì mình mà rơi lệ, chắc hẳn rằng cũng coi như là trọn vẹn… Còn lưu lại Liên Thành của tuyển mộ Dung lặng Nhi, ôn nhu nho nhã, êm ả dịu dàng ấm áp, biết trong trái tim Phức Nhã có bạn khác vẫn một tín nhiệm tưởng nàng. Tưởng như đàn bà đã mang lòng mình từng bước từng bước hướng tới phía chàng, mà lại khi mũi thương hiệu lao tới, điều đầu tiên nàng suy nghĩ tới vẫn là đảm bảo an toàn Kỳ Hữu, còn điều thứ nhất chàng nghĩ tới là phải đảm bảo nàng…
Người ta đang nói quả không sai, domain authority diết nhất vẫn cứ là nước mắt nam nhân
Mạnh Kỳ Hữu và Lưu Liên Thành, nhóm trời sút đất, chỉ việc vươn tay là đã có được giang sơn, cuối cùng lại phần nhiều khuất phục một chữ tình. Một tín đồ cơ mưu toan tính, một người lãnh đạm lãnh đạm, lại đều có thể vì một người con gái mà quyết tử tính mạng, chẳng hề đắn đo một khắc một giây. Chỉ tội núm cho Phức Nhã, đã có được trái tim say đắm của cả hai bé người, lại đề nghị lần lượt quan sát từng người, từng fan vì mình nhưng chết, mang đến cuối cùng chỉ từ lại riêng biệt một mình. Thôi chỉ với biết trách sao đời này duyên sâu phận bạc bẽo mà thôi…