Nếu được sử dụng một từ nhằm nói về bộ phim truyện Kuchibiru Ni Uta Wo (くちびるに歌を; trợ thời dịch: Khúc ca bên trên môi), tôi đã nghĩ ngay mang đến hai tiếng “dịu dàng”. Cùng vì trải mọi phim là các sự vơi dàng dành riêng cho nhân thứ và tín đồ xem. êm ả đau thương, êm ả dịu dàng rơi lệ, dịu dàng mỉm cười, nữ tính trưởng thành, êm ả dịu dàng sẻ phân tách và êm ả dịu dàng yêu thương. Khi gần như cuộc đời xen kẹt vào nhau, chẳng ai thật sự biết cách đi qua hết gần như nỗi đau của chính mình cả, chỉ nên tất cả giành cho nhau những cái nhìn êm ả dịu dàng nhất, chạm đến nhau bởi những cử chỉ yêu yêu thương nhất, và cố gắng cùng nhau bởi thứ năng lượng trẻ trung và tràn trề sức khỏe nhất.
Bạn đang xem: Phim nhật bản lời ca trên môi
Câu chuyện được xây dựng ở 1 hòn đảo nhỏ dại mang thương hiệu Goto với phần nhiều con người vô thuộc bình thường, cùng với những mẩu truyện đời thường nhưng lại đau lòng. Ngôi trường Trung học tập Goto nằm trong lòng hòn hòn đảo này là nơi câu chuyện bắt đầu, khi 1 giáo viên dạy dỗ nhạc được mời về dạy trong thời gian một năm cùng cô cũng rất được giao nhiệm vụ dẫn dắt câu lạc cỗ hợp xướng của trường tham gia hội thi hợp xướng quần thể vực. Lấy music làm chất liệu xây dựng toàn cục câu chuyện, bộ phim truyền hình khiến bạn xem cảm xúc như lòng mình được vỗ về cùng tắm mát bởi những khúc ca.
Khi ai ai cũng mang lấy hầu như niềm đau riêng
Kuchibiru Ni Uta Wo kể về số đông nhân vật vô cùng bình thường, toàn bộ họ như thể như bất kể ai trong chúng ta, bao gồm hạnh phúc, đau lòng, nước mắt, nụ cười, có cả gần như sợ hãi, trốn né và số đông khoảnh tự khắc ích kỷ. Tựu chung lại, bộ phim truyện kể về hầu hết con bạn rất "người":
Đó là Yuri, một nghệ sĩ dương cầm khét tiếng ở Tokyo mà lại lại luôn luôn ám ảnh một suy nghĩ rằng tiếng đàn của mình đã chỉ mang lại bất hạnh cho fan nghe. Cô chọn cách trốn chạy sau nỗi đau mất đi tình nhân thương nhất, fan mà cô luôn luôn ngỡ đã lắng nghe bản thân chơi lũ cả đời. Cô lo sợ những phím bầy như lo ngại việc mình chẳng lúc nào có thể khiến cho người khác hạnh phúc bằng tiếng bọn của mình. Như một cách để xoa dịu nỗi đau, Yuri từ bỏ tất cả và thu bản thân lại để vuốt ve vệt thương ấy.
Đó là Nazuna, cô nhỏ xíu luôn lành mạnh và tích cực và hưng phấn nhưng khuất phía sau nụ cười tươi vui ấy là nỗi nhức khi bị bố ruột quăng quật rơi, với sự dằn lặt vặt khi cho rằng chính mình là nguyên nhân khiến mẹ không được hạnh phúc. Nazuna như thể như ngẫu nhiên đứa trẻ 15 tuổi nào đã từng có lần bị tổn thương, luôn cố gắng sống thật tốt để cảm thấy hạnh phúc, nhưng chỉ việc một tiếng nói hay dáng hình kia xuất hiện, lốt thương lại hở miệng, âu sầu và xót xa đến vô cùng.
Đó là Satoru luôn lặng lẽ đến trường cùng đón anh trai về bên sau tiếng học, một cậu bé luôn hiểu rõ rằng mình được sinh ra để bảo đảm an toàn người anh trường đoản cú kỷ tội nghiệp cần chẳng khi nào dám yên cầu một điều gì, chỉ trừ việc được hát. Cậu bé xíu hoàn toàn sống đúng như mục đích được cha mẹ sinh ra kia là bảo đảm an toàn người anh trai trường đoản cú kỷ, và một trong những năm mon tuổi trẻ con ấy, cậu đã có lần muốn anh biến đổi mất.
“...Trái tim độc nhất trong tôi sẽ vỡ không ít lầnTôi ở hiện tại này, đang sống và làm việc giữa lần đau nhói…”
Câu hát giành riêng cho những nhân đồ trong tập phim và giành riêng cho tất cả những bạn đang sống. Vày lẽ mọi người đều có lấy mọi nỗi nhức riêng mà sống, mập lên cùng trưởng thành.
Xem thêm: Top 10 Phim Kinh Dị Đáng Sợ Nhất Mọi Thời Đại, Đã Được Khoa Học Chứng Minh
Âm nhạc cùng yêu thương vẫn xoa nhẹ hết thảy
Có thể mang đến cuối cùng, những mẩu truyện kia vẫn chưa trọn vẹn kết thúc, cô Yuri vẫn vẫn có đôi khi đau lòng khi nhớ về người ấy, Nazuna vẫn sẽ đề xuất khóc vì fan bố vô ơn hay Satoru sẽ vẫn luôn là người bảo đảm của anh mình; nhưng gồm một điều ấy là toàn bộ đều đã có xoa dịu bằng âm thanh và bằng những yêu thương. Và dẫu cho có trở ngại đến núm nào đi nữa, thì các đôi chân ấy vẫn có thể bước tiếp.
Kuchibiru Ni Uta Wo bao gồm đoạn cao trào nhưng lại rất ngắn, và phương pháp để giải quyết hầu hết cao trào ấy cũng vô cùng đơn giản, có khi chỉ là 1 trong lời nói, một câu hát, một cái vỗ vai, một chút ít quan tâm. Vì có lẽ cuộc đời cũng chỉ cần những điều đơn giản như cố để một người hoàn toàn có thể mỉm cười và kiêu dũng bước tiếp. Nỗi nhức dẫu gồm lớn đến nỗ lực nào thì để chữa lành vẫn có nhu cầu các mầm yêu nhỏ tuổi bé.
Những phân cảnh rất bé dại trong phim đều có thể khiến bạn xem nhảy khóc. Như khi đứa bạn Keisuke trầm ngâm mặt khung hành lang cửa số và trường đoản cú hỏi Nazuna đang gặp mặt chuyện gì mặc mang lại cô bé xíu đang vui chơi cùng đồng đội vô thuộc vui vẻ. Như khoảnh khắc bài bác hát Tegami được cất lên vào khán phòng với từng câu chuyện của các nhân đồ được lướt qua. Hay như là phân cảnh cuối cùng khi toàn bộ những học sinh tham gia hội thi hợp xướng cùng cất báo cáo hát dành tặng kèm người anh bị tự kỷ của Satoru. Thật sự là một bộ phim truyện dịu dàng, phần đa phân cảnh bé dại cũng êm ả dịu dàng đến vô cùng, đối với cả nhân trang bị và fan xem, như tôi.
Âm nhạc trong bộ phim truyện hoàn toàn đẩy mạnh được tính năng của nó, đó chính là tạo đề xuất sự đồng cảm và trị lành. Bất cứ lúc nào âm nhạc vào phim cất lên, tôi đều đề xuất cảm thán rằng âm nhạc, thiệt đẹp, vốn dĩ đã như thế nhưng trong Kuchibiru Ni Uta Wo này lại càng đẹp hẳn lên nữa. Bộ phim truyện đã thành công xuất sắc khi để âm thanh trở thành gai chỉ đỏ đính thêm kết các nhân vật với xoa dịu mọi nỗi đau, như dòng nước mềm mịn và mượt mà len lỏi vào trong thâm tâm mỗi người, music đã từ nó biến chuyển liều thuốc.
Kuchibiru Ni Uta Wo đã là một bộ phim dành cho phần đa ai ao ước tìm tìm chút nhẹ dàng cho bản thân sau những bề bộn và mỏi mệt xung quanh kia. Bộ phim truyện với bài xích hát Tegami với thông điệp “Hãy cứ liên tiếp sống dù phần đông thứ có trở ngại ra sao” có thể là một trạm dừng chân sạc năng lượng cân xứng cho bất kỳ ai. Nghỉ ngơi, xem phim rồi sống tiếp, cố kỉnh thôi.