Tào tháo dỡ văn võ tuy vậy toàn, khéo cần sử dụng binh lại giỏi trị nước. Tuy vậy ít tín đồ biết rằng, ông còn là một trong những nhà bảo trợ văn hóa, nghệ thuật và thẩm mỹ lớn, sẵn sàng tạo sự những chuyện khó tin nhất vì chưng lòng ngưỡng mộ văn chương của mình.
Sau lose ở Xích Bích, Tào toá từ bỏ ý định chinh phân phát miền Nam, trở về túa giáp, xuống ngựa, chỉnh đốn lại khiếp tế, quốc lực. Trải qua mấy năm, quân uy lại được tề chỉnh, quốc lực lại từ từ phục hồi. Năm 216, ông tấn tước làm Ngụy Vương, đóng góp đô ngơi nghỉ Nghiệp Thành, xây hình thành một nước Ngụy ngay trong tâm địa nhà Hán.
Bạn đang xem: Phim tào tháo và thái văn cơ
Ở miền bắc Trung Hoa bấy giờ, uy vọng của ông vô cùng cao, ngay đến hơn cả Thiền vu của Hung Nô là Hô Trù Tuyền cũng đích thân mang lại Nghiệp Thành thành hôn hữu hảo. Tào tháo giữ Thiền vu Hô Trù Tuyền sống Nghiệp Thành, chiêu đãi y hệt như khách quý. Bấy giờ, quan hệ giữa nam Hung Nô cùng Hán triều đang hòa hảo với nhau. Tào cởi lại nhớ mang lại Thái Ung, một người đồng bọn đã mất của ông gồm cô phụ nữ là Thái Văn Cơ vẫn còn đó lưu lạc sinh hoạt Nam Hung Nô, bèn ao ước đón bạn nữ trở về.
Thái Ung là một trong những danh sĩ lừng danh vào cuối triều Đông Hán. Sau do đắc tội với đám hoán vị quan mà lại bị lưu lại đày cho Sóc Phương. Thời Đổng Trác chũm quyền, Thái Ung vẫn về cho Lạc Dương. Khi đó, Đổng Trác sẽ muốn lôi cuốn lòng người, nghe nói Thái Ung rất gồm tiếng tăm bèn đãi cực kỳ hậu. Chỉ vào 3 ngày, Trác đã thường xuyên phong Thái Ung làm các chức Tế tửu, Thị ngự sử, Thượng thư, rồi Thị trung. Đổng Trác vô cùng quý trọng ông. Thái Ung cũng cảm xúc dưới trướng của Đổng Trác, bạn dạng thân được trọng dụng hơn thời Hán Linh Đế.
Sau thảm bại ở Xích Bích, Tào toá từ quăng quật ý định chinh phạt miền Nam, trở về dỡ giáp, xuống ngựa, chỉnh đốn lại kinh tế, quốc lực. Ảnh dẫn theo soha.vnSau lúc Đổng Trác bị giết, Thái Ung tưởng niệm đến ơn xưa của Đổng Trác, tỏ ra bi quan bã, ngạc nhiên lại chọc giận tứ đồ vương vãi Doãn, vốn là người cầm đầu cuộc lật đổ Trác. Vương Doãn bèn sai bắt Thái Ung trị tội. Thái úy Mã Nhật Đê thấy vậy vội can với vương Doãn rằng Thái Ung là người dân có tư bí quyết và tài năng, nên để ông sống để viết nốt sử công ty Hán. Mà lại Vương Doãn không đồng ý, dẫn gương tứ Mã Thiên viết “Sử Ký” huỷ báng triều đình, bởi vậy quyết ko tha mang đến Thái Ung.
Con gái của Thái Ung thương hiệu Thái Diễm, nói một cách khác là Thái Văn Cơ. Hệt như phụ thân, thiếu phụ là người bác học nhiều tài. Sau khi phụ vương nàng mất, bè lũ của Đổng Trác là Lý Thôi, Quách Dĩ làm loạn, người dân một vùng ngôi trường An chạy nạn khắp nơi. Thái Văn Cơ cũng theo dân chạy nạn linh giác tha hương.
Lúc này, quân bộ đội Hung Nô bèn nhân thời cơ đục nước phệ cò, bắt bớ những người dân chạy nạn. Một ngày kia, Thái Văn Cơ gặp phải quân lính Hung Nô, bị bọn chúng bắt đi. Quân Hung Nô thấy nàng trẻ trung xinh đẹp, bèn dâng cô gái cho Tả thánh thiện Vương của Hung Nô.
Từ kia trở đi, nàng đang trở thành phu nhân của Tả hiền Vương. Tả nhân từ Vương cũng rất yêu yêu đương nàng. Cứ thế, thanh nữ đã ở Hung Nô suốt 12 năm. Tuy cũng đã quen dần dần với cuộc sống thường ngày đất khách hàng quê fan nhưng nỗi nhớ cố kỉnh quốc trong con gái vẫn không lúc nào nguôi.
Lần này, Tào dỡ nhớ mang đến Thái Văn Cơ, bèn sai sứ giả mang không ít lễ vật cho Hung Nô đón người vợ về. Tất nhiên, Tả nhân từ Vương không nỡ để Thái Văn Cơ đi, nhưng lại lại không đủ can đảm trái ý Tào Tháo, đành phải để nàng trở về. Thái Văn Cơ có thể về lại được quê nhà ngày đêm mong muốn nhớ, trong lòng tất nhiên khôn cùng mãn nguyện. Nhưng lúc này nàng đề xuất rời xa rất nhiều đứa con, lòng lại cảm thấy khổ sở như bị giảm từng khúc ruột. Dưới xúc cảm mâu thuẫn này, phụ nữ đã viết 2 bài bác thơ lừng danh “Bi phẫn thi” (Bài thơ đau thương) cùng “Hồ già thập chén phách” (Mười tám điệu phách của bạn Hồ).
“Bi phẫn thi” như 1 nhật cam kết đầy cảm hứng và nỗi ảm đạm nước mất, công ty tan, chất đựng tâm trạng của thiếu phụ suốt từ khi triều đình đơn vị Hán rối loạn cho tới lúc đề xuất sống chỗ biên thùy lạ lẫm ở đất Hung Nô. Đó cũng là vai trung phong trạng day kết thúc khi buộc phải vĩnh biệt hai nhỏ và tâm trạng cô đơn, lo ngại khi bắt buộc rời xa cuộc sống đời thường yên bình.
***
Thái Văn Cơ về mang đến Nghiệp Thành, Tào dỡ thấy người vợ một thân một mình, cô khổ lênh đênh, bèn tự mình đứng ra có tác dụng mối, gả đàn bà cho một Đô úy đồn điền (tên chức quan) tên là Đổng Tự.
Nào ngờ, không lâu sau, Đổng từ bỏ vì phạm luật kỷ cương, bị thủ hạ của Tào túa bắt giải đi phán tội chết. Xuất xắc tin Đổng Tự sắp tới bị hành hình, Thái Văn Cơ hoảng hốt không thôi, lập cập đến lấp Ngụy Vương mong xin. Vừa khéo lại ngay trong khi Tào túa đang mở yến tiệc. Các công khanh đại thần, danh gia học sĩ khét tiếng trong triều đều có mặt trong phủ Ngụy Vương.
Gia nhân bẩm báo lại với Tào Tháo. Tào dỡ biết trong các các danh sĩ đại thần đang sẵn có mặt có khá nhiều người thân quen biết Thái Ung, ngay thức thì bảo rằng: “Con gái của Thái Ung lưu giữ lạc bên ngoài nhiều năm, hiện nay đã trở về. Lúc này mời thiếu nữ ta đến gặp mặt hầu hết người, trù trừ ý mọi tín đồ thế nào?“.
Mọi người tất yếu đều tỏ ý ý muốn được tương kiến. Tào tháo liền lệnh đến kẻ hầu dẫn thiếu phụ vào. Thái Văn Cơ đầu tóc rối tung, hai mắt đỏ hoe, vừa vào mang lại đã quỳ xuống trước mặt Tào cởi xin tha tội cho chồng. Giọng người vợ nấc nghẹn, từng câu phần đa vô cùng thương tâm. Trên bàn tiệc có mấy tín đồ nguyên là các bạn cũ của phụ vương nàng, thấy Thái Văn Cơ nhức lòng vượt đỗi, không khỏi nhớ nghĩ mang đến Thái Ung, cũng cảm giác sống mũi cay xè.
Tào tháo nghe chấm dứt lời thỉnh cầu của nàng, nói: “Tình huống của nàng, ta khôn cùng đồng tình, dẫu vậy văn thư định tội sẽ gửi đi rồi, còn tồn tại cách như thế nào đây?“. Thái Văn Cơ đau buồn cầu xin, nói: “Ngựa tốt trong trại của bệ hạ có đến hàng ngàn hàng vạn, võ sĩ dưới trướng những như cây trong rừng, chỉ cần ngài cử đi một võ sĩ, một con chiến mã nhanh đuổi theo tịch thu lại văn thư. Giả dụ vậy Đổng Tự sẽ được cứu vớt rồi“.
Tào tháo tự tay phê lệnh đại xá, cử một kỵ binh xua đuổi theo, tuyên bố miễn tội chết cho Đổng Tự. Khi đó, đó là ngày đông giá rét. Tào dỡ thấy nàng ăn mặc phong phanh, liền khuyến mãi ngay cho thiếu phụ một dòng khăn đội đầu với một đôi tất, bảo nàng mặc vào.
Tào toá hỏi nàng: “Nghe nói trong nhà của phu nhân có nhiều thư tịch văn cảo, ko biết hiện nay còn không?“. Thái Văn Cơ cảm khái nói: “Phụ thân cơ hội còn sống, trong nhà tất cả hơn tứ nghìn quyển, nhưng mà trải qua chiến loạn, tất cả đều đã biết thành thất lạc, chẳng sót lại quyển nào. Nhưng mà mà thiếp vẫn còn hoàn toàn có thể nhớ được hơn tứ trăm bài“.
Thái Văn Cơ được Tào cởi đón về đất Hán. Ảnh minh họa dẫn theo kienthuc.net.vnTào toá nghe nói nữ giới vẫn còn hoàn toàn có thể ghi nhớ được nhiều như vậy, ngay tắp lự nói: “Tôi mong muốn cử 10 fan đến nhà đất của phu nhân, chị em đọc ra mang đến họ chép lại, cô gái thấy vắt nào?“. Thái Văn Cơ nói: “Không đề xuất đâu. Chỉ cần đại vương cho thiếp một không nhiều giấy mực, thiếp về nhà vẫn chép bọn chúng ra“.
Về sau, Thái Văn Cơ quả nhiên vẫn chép lại mấy trăm bài xích đó rồi dâng mang đến Tào Tháo. Tào tháo dỡ xem xong, vô cùng mãn nguyện.
Tào dỡ đón Thái Văn Cơ về ko chỉ đơn giản dễ dàng là ơn nghĩa với người bạn cũ mà còn là một việc làm cho tích đức muôn đời, bảo tồn được truyền thống Trung Hoa. “Thái Văn Cơ về đất Hán” biến một điển tích danh tiếng trong văn học Á Đông.
Với sự trợ giúp của Tào Tháo, Thái Văn Cơ vẫn trở về được nỗ lực quốc, xong xuôi “Tục Hán Thư” 400 quyển, bổ sung cập nhật cho không gian của “Hán Thư”. Bài thơ ngôi trường thiên “Bi phẫn thi” của cô ý cũng là bài tự sự từ bỏ truyện thể ngũ ngôn trước tiên trong lịch sử vẻ vang thơ ca Á Đông.
Tào dỡ tấm lòng quảng đại, khí độ hơn người, trọng hiền khô tài, quí kẻ sĩ, lại không còn mực ưa chuộng văn chương, nghệ thuật, thực là đấng trượng phu muôn đời. Trong bé mắt bạn hậu thế, Tào toá hiện lên như 1 gian hùng phần đông là bởi vì những hỏng cấu khỏe khoắn trong “Tam Quốc diễn nghĩa”. Sử liệu từ những nguồn bao gồm thống như “Ngụy thư”, “Tam Quốc chí”… đa số nhất loạt xác thực rằng Tào tháo dỡ là bậc bá vương, khí chất hơn người, đó là quân tử đứng đầu trong những người quân tử vậy.