làm cái gi có con phố nào trải đầy hoa hồng mà không tồn tại chông gai..Làm gì mà gồm tình yêu làm sao đầy niềm hạnh phúc mà không có những thử thách..Vận mệnh là thứ nhưng mà không ai hoàn toàn có thể đoán trước được.Hôm nay, nó đến ta hạnh phúc.Ngày mai, nó tất cả còn được như vậy?***Trần tuy nhiên Nhi - Cô bé nhỏ ốm yếu từ nhỏ, vừa sinh chưa được bao lâu vẫn phải qua 1 lần phẫu thuật, cũng bởi vì vậy mà não cỗ của cô không được như tín đồ khác, mặc dù vậy cô vẫn sống khôn cùng hạnh phúc.Song Nhi tất cả hai người các bạn thân: Hoàng Nguyệt Băng với Dương Nhật Phong. Đến khi họ 9 tuổi, đứa bạn Nguyệt Băng phải chuyển lên lên thành phố sống cùng rất bó mẹ. Mấy năm tiếp theo đó, Nhật Phong cũng yêu cầu chuyển đi.'' Sau này, cưới tớ nhé '' - Đó là lời hứa hẹn hẹn thân hai đứa trẻMột thời gian sau, Nhi cùng gia đình chuyển lên Hà Nội. Trên đây, cô gặp mặt một thần tượng nổi tiếng: vương Thiên Nam. Tuy nhiên, Nhi lại là 1 trong những người mù âm nhạc nên đã làm cho Nam các lần nổi điên.Và cũng bao gồm tại đây, cô chạm mặt lại Nhật Phong - người bạn thơ dại và cũng là mối tình đầu của cô....Nhưng rồi, hạnh phúc đâu chỉ có cũng luôn mỉm cười. Thú vui và xấu số là hai lắp thêm vốn sẽ chạy song song với nhau...Kỉ niệm đẹpTiếng mỉm cười vuiGiọt nước mắtSự hận thùNiềm tin rã vỡNỗi đau đến từ những người tin yêu nhất....
1/30
Chương 1: Lời hứa trước lúc tạm biệt
- 1 +1 +1 +1 +1 +1 bởi bao nhiêu?- Hả, à thì....thì...... A, bằng 3 đúng không. - tuy nhiên Nhi sau một hồi suy nghĩ liền trả lời. Khóe môi cậu đơ giật, ra là cô vẫn vậy. Thực tế là lúc sinh ra sức mạnh cô khôn cùng yếu, bởi vậy cần đã đề xuất phẫu thuật. Nhưng mẫu giá cho cuộc phẫu thuật này lại đánh đổi bằng việc não của cô sẽ không cách tân và phát triển được bình thường như bao đứa con trẻ khác. - Nà nà, tớ đã trả lời đúng không vậy Phong. - song Nhi như một đứa con trẻ hồn nhiên chạy quanh người cậu tí tửng hóng kết quả.- Sai cô quạnh lất. - Cậu nói, mặt cô xệ xuống tràn đầy sự ảm đạm bã. Cô thở hắt 1 hơi dài thườn thượt tới tận mấy xanh.- Thôi, thôi! giờ đồng hồ cậu gồm tính đi dạo không, mai là tớ bắt buộc đi rồi đó. - Nhật Phong rủ rỉ vô tai nó. Tương đối thở của cậu lan dần vô gáy cô. Song Nhi đỏ bừng mặt, tóc dựng đứng cả lên, vội đẩy cậu ra rồi đi nhanh về phía trước
- Đ...Đi thôi! - Cô giơ một cánh tay lên cao vừa chạy vừa hét. Mọi tín đồ xung xung quanh đều đề nghị bật mỉm cười vì hành động vừa rồi của cô.- Con bé bỏng đó xinh ha- Ừ, có lên đến mức làm quen ko nhỉ?-............ VvNhững tiếng buôn chuyện của tốp con trai cạnh đó. Nhật Phong chuyển mắt nhìn bầy họ, đề xuất tầm 16, 18 rồi vậy hơn nữa ham tận cả đứa trẻ em lớp 6 ư. Mà có điều cậu cũng nên công nhận rằng lúc này Song Nhi thực sự khôn xiết xinh. Tóc được tết bím hai bên rồi búi tròn lại trông cực kỳ giống fan trung hoa, kết phù hợp với bộ váy trắng xòe càng làm cho cô trở nên trông rất nổi bật hơn. Domain authority trắng hồng, mắt phân tử dẻ, mũi cao, môi trái tim. - Cậu ấy là của mình đấy mấy anh chú. - Nhật Phong vừa đi qua tốp con trai đó vừa nói.- Hả, thằng rực rỡ kia. M.... - khẩu ca của 1 tên không kịp xong thì cậu thốt nhiên giơ 1 đồng xu ra trước phương diện họ. Dung nhan mặt của tất cả bỗng tái phát rồi tức thời chạy đi. Cậu chỉ cười trong khi không cả thèm quay đầu ra nhìn. Đơn giản sẽ là kí hiệu của doanh nghiệp RB - một trong những tập đoàn lớn ở Việt Nam. Nếu không muốn kinh tế tài chính gia đình chạm chán vấn đề thì rất tốt là buộc phải tránh xa con cháu của họ ra
- Này! Nhi, sao đi nhanh quá vậy. - Nhật Phong rước tay vỗ lên vai song Nhi lúc đã đuổi kịp cô nàng.- Ủa, vậy hả. Tớ không biết. Hì, xin lỗi Phong nhá. - Cô quan sát cậu nói.- == mà lại thôi, ko sao. Chúng ta đi vào thủy cung chơi thôi. - Nói rồi, Phong nỗ lực lấy tay cô kéo đi. - Ớ, từ từ. - Nhi gửi mắt nhìn niềm vui trên môi cậu, tim cô bất chợt lại đập lên liên hồi. Cô quay đầu sang một bên tỏ vẻ cạnh tranh hiểu. Sao dạo gần đây trái tim cô nó cứ vậy cố gắng nhỉ. Cùng với lại nó chỉ bởi vậy khi cô ở ngay gần Phong, có nhiều lúc nó còn đập nhanh đến nỗi hy vọng vỡ ra nữa. Cơ khía cạnh của song Nhi như giãn nở ra khi cô chợt nhớ ra gì đó, dẫu vậy rồi trông lại ủ rũ đi ''Không lẽ bản thân sắp chết rồi sao. Chưa hẳn chứ ''- Cậu sao vậy tuy vậy Nhi! - Nhật Phong hỏi thấy lúc khuôn mặt của cô ấy cứ chuyển đổi nhanh như chong chóng.- À, không sao. - Cô trả lời. - OA!!! Lần làm sao vào cũng thấy khu vực này đẹp nhất quá đi! - Vừa mới lao vào trong thủy cung cơ mà cô đã hô hào lên, ngay chớp nhoáng cô đã trở thành tâm điểm của việc chú ý.- E hèm, nói bé nhỏ thôi. - Phong liền khuyến mãi ngay miễn phí tổn cho cô thêm 1 cái ly đầu không còn nhẹ.- Ui da, đang bảo là đừng cốc đầu tớ nữa mà. - Cô ngân ngấn nước mắt, míu môi nhìn cậu.- Rồi rồi, không ly nữa. Tớ sợ nước mắt đàn bà lắm. - Nhật Phong mau lẹ đầu hàng tuy vậy Nhi trong khi thấy khuôn phương diện vừa rồi của cô.- Nào, vậy tiếng đi mang đến xem cá heo nhá - Phong nói cùng với cô. Vừa mới ngừng lời xong, cậu đã trở nên cô kéo đi. - Không yêu cầu vội thế đâu....Ơ mà này khoan, xem cá heo đâu ở chỗ đó! - Cậu chạy theo tuy nhiên Nhi được hồi lâu thì bất thần nhận ra rằng phía cô đang kéo cậu đi chưa phải đường cho chỗ xem cá heo. - Này, ko nghe tớ nói à, nhầm con đường rồi đó. - Nhật Phong nói tiếp nhưng toàn bộ chỉ vô ích, cô vẫn không thèm để ý mà chỉ liên tiếp chạy.- Hả??? Quầy vật dụng ăn!!! - Cậu như mong muốn xíu lúc biết nơi mà Nhi kéo cậu tới. Cứ tưởng căn bệnh cô nặng trĩu lên, ai dè.... ( vị cô được Phong dẫn sắp tới chơi nhiều lần rồi )- Chị ơi, mang đến em 2 chiếc bánh bu gơ cùng với 2 chai sờ kính dâu ạ. - tuy vậy Nhi cấp tốc nhẩu nói. Lần này cậu không ly đầu cô nữa, mà lại là búng trán.- Cậu hứa hẹn không cốc đầu tớ nữa rồi mà. - Cô roay loại trán thân yêu, uất ức quan sát cậu.- Tớ búng trán chứ đâu tất cả cốc đầu. Ple... - Cậu lẽ lười quan sát cô.- Vậy sao lại búng trán tớ, tớ có làm gì sai đâu. - Cô hỏi- đồ vật nhất: bạn ta coi rồi mới ăn uống sao cậu cứ ưng ý đi ngược lại vậy. Sản phẩm công nghệ 2: dạy từng nào lần rồi: hamburger chứ chưa hẳn bu gơ, sting không phải sờ kính. - Cậu đáp- Mồ, cậu khó chịu quá, gồm seo đâu. - Nói như cậu ai cơ mà hiểu được cậu ao ước mua gì.- Ai bảo chứ, chị vẫn phát âm được nên không ạ. - Cô phồng má lúc nghe đến cậu nói lập tức quay sang trọng hỏi người buôn bán hàng.- Ừ ^^ - Đó, thấy chưa. - song Nhi cù sang nhìn cậu với khuôn mặt đầy tự tin.- Vì bé nhỏ mua tại chỗ này nhiều lần rồi bắt buộc chị hiểu ra lém. - Câu nói tiếp theo của chị làm cô suy sụp ngay tức khắc, bò lăn lê ra đất. Cậu nên quay khía cạnh sang nơi khác cười nhằm tránh bị giận. Đương nhiên là cả chị bán hàng cũng vậy. Ai biểu trông cô bây giờ buồn mỉm cười quá đi.- Thôi, giờ đi xem cá voi chứ. - Phong nói.- Không! - Nhi trả lời cự tốt không ngần ngại- Hả, trên sao? Giận à?- ko phải. Tại lần nào cho đây chơi, Phong cũng dẫn cho xem cá heo rồi xem suốt cả ngày luôn. Tớ ngán lắm rồi á.- Hè hè, xin lỗi. Cậu biết tớ say mê cá heo mà tuy nhiên Nhi. - Phong trả lời, cô vẫn cứ giả vờ không biết gì.- Nốt lần này đi, coi như thể quà phân tách tay. - Cậu nói tiếp.- Coi như trên đây quà chia tay đi, bọn họ sẽ không gặp nhau trong thời gian dài đó, vậy cần cậu nhường tớ nhá Phong, giờ đồng hồ thì đi ăn uống đê. - Nói rồi Nhi lại kéo cậu đi đến mấy chỗ ăn nữa.- Ớ.... '' mình đi thì lẽ ra cần là quà tặng ngay mình chứ sao lại là cậu ấy'' - Nhật Phong không khỏi ngạc nhiên khi nghe lời nói vừa rồi của cô. '' gồm đúng cậu ấy ngớ ngẩn không vậy trời. HaiZz''Sau 1 hồi ẩm thực ăn uống no nê, tuy vậy Nhi sẽ lăn ra ngủ từ lúc nào ko biết. Cậu nhìn cô rồi nở 1 niềm vui nhẹ.- Con bé nhỏ ngủ rồi à, hay để chị đưa bé nhỏ về nhá! - nhân viên ở kia nói.- Dạ thôi, ko sao. Em chuyển cậu ấy về cũng khá được mà chị. -Phong đáp- Chỉ mình em thôi sao?-Vâng! - Nói rồi, cậu quàng đôi tay cô qua cổ bản thân rồi cõng về trước bao bé mắt của nhân viên.- Aí chà chà, ga lăng chưa kìa- đàn trẻ thời nay.....haizzTrên con phố nhỏ dường như đã khá vằng người qu lại, thập thò ra bóng hình của 2 nhỏ người. Không gian im ăng hơn lúc nào hết. Cậu cứ cõng như vậy, tuy vậy đâu biết rằng tuy vậy Nhi vẫn dậy từ bỏ lâu. Cô dịu ngửi hương thơm từ áo cậu, cô áp liền kề mặt vô tấm sườn lưng đó. Nghịch với nhau thọ rồi nhưng tới giờ đồng hồ cô new biết, bờ vai của cậu thật rộng lớn và nóng áp.Mặt của cô ấy nóng bừng hơn tất cả những cơ hội trước, đỏ tía như trái quả cà chua chín, mang tai, gáy,...toàn thân cô đang dần lạnh lên, tim thì đập nhăng nhít lên. ''Bệnh mình nặng rồi thì phải. Không đâu, mình không thích chết''- Tới bên cậu rồi đó, còn không chịu đựng xuống à. Bộ tính ở trên sống lưng tớ mãi chắc. - Nhật Phong quay mặt ra nói với cô.- Hể, cậu biết tớ dậy rồi à. - tuy nhiên Nhi hỏi- vớ nhiên, đừng coi thường tớ nhá.- Hì, thôi dù gì cũng cảm ơn cậu nha. - Nói rồi cô phi thẳng vào trong nhà bỏ lại cậu sinh hoạt đó.1s...2s...3s- Quên mất, lên đường an ninh nhé. - Cô nở 1 nụ cười tươi lộ cả hàm răng white tinh. - À này, song Nhi, tớ yê....- Này tuy vậy Nhi, vô vệ sinh đi con! - Tiếng call của bà mẹ cô giảm ngang lời nói của cậu.- Vâng! À mà lại vừa nãy cậu tính nói gì vậy Phong. - Cô hỏi- ừm... Không tồn tại gì. Vậy thôi, tớ về nha, bye. - Cậu nói- Ừ. - Rồi cô đi vào trong, nhưng có biết cậu đang bi quan không. Cậu cứ suy nghĩ cô đang khóc khi phải chia tay cơ đấy, nhưng có lẽ rằng cậu lại mơ mộng rồi. Não của cô ý khác đầy đủ đứa trẻ khác mà, nên chuyện này chắc rằng với cô chỉ như là một việc bình thường thôi.- Cậu ngốc lắm, tuy vậy Nhi à......Tớ yêu thương cậu....__Trong nhà đất của Nhi__Sau khi đã tắm xong, cô bắt ngờ ghi nhớ ra bài toán gì đó, đang định hỏi bà mẹ nhưng bỗng nhiên lại dừng lại. Ăn cơm, chất xám cô cứ bay về đâu á, trong khi không lưu ý tới xung quanh. Phụ huynh Song Nhi đưa góc nhìn nhau 1 hồi rồi mẹ cô nói:- song Nhi, bao gồm chuyện gì à con.-D...Dạ, không ạ.- Con ai oán chuyện gì, chuyện của Nhật Phong hả. Đừng lo, rồi sẽ có ngày anh chị ta cũng gửi lên thành phố mà, dịp đó bé sẽ gặp lại được thằng bé. - Ông Minh tức ba của Nhi nói với đứa phụ nữ của mình.- Dạ, chưa hẳn chuyện đó ạ.- Cô đáp. Vệt hỏi chấm to con hiện lên vào đầu ông ba và mẹ của Nhi.- Vậy tất cả chuyện gì phụ nữ yêu. - người mẹ tới bên cô ôm vào lòng rồi hỏi han ân cần.- D....Dạ con, mẹ ơi, bố ơi, con....con sắp bị tiêu diệt rồi tốt sao ý. Huhu.... - Cô đáp rồi òa lên khóc- Hả??? Sao lại vậy, nhỏ nói vậy là sao? - 2 vợ ông chồng sốt sắng cho tới bên tuy nhiên Nhi hỏi. Bọn họ như không tin tưởng vào tai mình. Chết là sao? chúng ta chỉ tất cả mỗi cô là đứa đàn bà duy duy nhất cơ mà.-Con nói ví dụ ra nghe được không Nhi. - Ông Minh hỏi.- bây giờ con đi dạo với Nhật Phong, không hiểu nhiều sao tim cứ đập liên hồi khi cậu ấy nuốm tay với nhận thấy cậu ấy cười cợt á. Trước đó có vậy đâu. Còn nữa, bạn con còn nóng bừng lên khi được Phong cõng về nhà đó ạ. Tiếng nói nó vừa dứt, cả cha lẫn chị em thở phào nhẹ nhõm rồi đồng loạt phá lên cười.- Sao cha mẹ lại cười? - Cô đực phương diện ra hỏi- không ngờ tuy nhiên Nhi nó cũng biết yêu thương rồi kia mình. - bà bầu Nhi nói.- Ừ, ừ! - cha mẹ nói vậy là sao?- Cô hỏi tiếp. Ông Minh nhẹ nhàng nói:- Khi nhưng mà trái tim nhỏ đập nhanh vì 1 người, tín đồ nóng ran lên khi được họ góp hoặc đại loại gì đó tức là con đã yêu fan đó rồi đấy,Song Nhi à.Tuy là nói vậy cơ mà họ chắc hẳn rằng 1 điều: Nhi chưa trọn vẹn hiểu cái gì cả. Thay là 2 vợ ông xã dành nguyên cả đêm tối đó nhằm giảnh giải đến Nhi biết về yêu thương và cảm hứng yêu, tóm lại là toàn bộ những thứ liên quan đến yêu. Chúng ta khá kì khôi trong vụ này do hồi trẻ chúng ta cũng đã từng trải qua một thời sóng gió để đến được với nhau mà. Và cuối cùng, quan niệm '' Yêu'' cũng vô đầu tuy nhiên Nhi.__Sáng hôm sau__Chỉ còn 10 phút nữa là Nhật Phong sẽ cần chuyển đi. Cậu đưa ánh mắt về phía con đường nhà cô. Có lẽ cô sẽ không đến đâu nhỉ, cậu biết nhưng lại vẫn chờ dù cậu biết là vô vọng.- Đi thôi Nhật Phong!- các giọng nói của ông Tuấn vang lên.- Vâng! - Cậu vẫn quan sát lại con đường đó 1 dịp rồi luân phiên gót trở về phía xe ô tô trước mặt.- Nhật Phong!!! - 1 giọng nói không còn xa lạ vang lên, cậu quay đầu nhìn lại. Quan trọng nhầm được, chính là Song Nhi. Hốt nhiên cô bị vấp cần 1 hòn đá liền té xuống đất- tuy nhiên Nhi! - Cậu cũng chạy mang đến chỗ của cô ấy rồi đỡ lên.- gồm sao không?- Cậu hỏi- Nhật Phong, tớ yêu câu. - Cô nói, ánh nhìn đầy kiên nghị chờ đợi câu trả lời. Cậu như sững giật người. Cô vừa nói yêu cậu kìa. Không đùa chứ.- Phong tất cả yêu tớ không. - Cô hỏi. Rồi cậu bỗng để lên môi cô 1 nụ hôn, ko chỉ bố mẹ Nhi đang xem qua ống nhòm phải kinh ngạc mà phụ huynh của Phong cũng nổ 2 mắt không kém.- P...Phong.....- Nó nói lắp bởi chuyện xảy ra quá ư thốt nhiên ngột- giờ thì nụ hôn đầu của cậu là của tớ. Sau này, cưới tớ nhé. - Nói rồi, Phong gửi ngón tay út ra trước khía cạnh cô.Ừ ! - song Nhi lấy ngón út của chính bản thân mình ngoắc vào tay cậu. - Lời hứa, lời hứa. Lời hứa dưới khung trời cao xanh, dẫn chứng cho sự thật không trả dối. Ai giả dối sẽ phải nuốt 1 ngàn cây kim. - Cô với cậu thuộc đồng thanh hát giai điệu lời hứa do 2 đứa tự sáng sủa tác lúc tập luyện với nhau.- Vậy, tớ đi nhé. - Nói dối, Phong tự từ bước lên xe. Cửa xe đóng sầm lại, mẫu xe thảnh thơi lăn bánh. Cậu nhìn cô cho tới khi trơn dáng nhỏ tuổi đó mờ đi rồi biến mất hẳn.- Cô bé nhỏ đó....- người mẹ Phong vẫn nói rồi dừng lại- tất cả chuyện gì à mẹ. - Phong khá lo ngại khi nhận thấy khuôn phương diện của bà bầu mình dịp này, tay siết chặt, lông ngươi nhíu xuống.- Đ...Đáng yêu gớm ha! - người mẹ cậu hét lên. Người mẹ chấm bé bé, không cần thiết phải lo. Nhớ trong tương lai phải cưới bằng được con nhỏ bé đấy nhé. Con bé bỏng có mẫu má mũm mĩm, bẹo chắc hẳn vui tay lắm đây. Dáng người lại bé con, tóc lâu năm y búp bê, khoác đồ trang điểm chắc so cute chết mất. Nhật Phong, về sau phải mang con bé bỏng về có tác dụng dâu cho mẹ đấy, không là mẹ quán triệt lấy ai nữa đâu. -Mẹ cậu tuôn cho một tràng. Cạu ban đầu hơi kinh ngạc nhưng sau cũng cười cợt nói theo- Hahahaha, người mẹ đừng lo. Không rước được cô ấy con cũng trở nên không lấy ai đâu. Mà tuy nhiên Nhi nhưng mà biết bà bầu thích cô ấy cố này chắc chắn vui lắm á.- Ra con bé nhỏ tên song Nhi à. Tên giỏi ha.- Ừ ừ. Rồi 2 chị em con lại liên tục cưởi trong khi chả biết bản thân cười gì.- 2 MẸ con IM HẾT mang lại BỐ TẬP TRUNG LÁI xe cộ NÀO!!!-Ây da, tía nó, gì đâu nhưng mà ''căng'' dữ vậy.- Đúng kia bố, 2 mẹ con cười cợt xíu rồi thôi mà. Ông Tuấn bất lực, giơ cờ white đầu hàng chị em con nhà này.
Bạn đang xem: Tớ ngốc nhưng tớ thích cậu
Teen Tình Cảm1/30
Chương 1: Lời hứa trước lúc tạm biệt
Xem thêm: Hội Những Người Thích Xem Super Sentai Và Kamen Rider, Kamen Rider Build Tập 49 Vietsub
- duy trì thật kĩ chiếc vòng này đấy nhá Phong! - Bàn tay nhỏ tuổi chìa loại vòng cổ xuất hiện hình trái tim ra trước phương diện cậu con trai. Phải, đó không có ai khác là Trần tuy nhiên Nhi. Còn cậu con trai kia là Dương Nhật Phong. Cô khẽ nở thú vui như thiên thần có tác dụng trái tim cậu nảy lên liên tục. Cậu nắm lấy lại bình tĩnh rồi gửi tay ly nhẹ đầu đứa phụ nữ kia:- Cô ngốc của tôi sao bây giờ thông minh thừa vậy. Biết dùng thứ này nhằm sau này nhận thấy nhau ư. - Mồ, đừng cốc đầu tớ nữa mà, đau lắm đấy. Mà bạn xưa cũng từng nói là bị cốc đầu những quá sẽ tác động tới não đó nha. Vậy bắt buộc từ giờ cậu ko được cốc đầu tớ nữa đâu đó. - Cô vừa xoa xoa cái đầu tội nghiệp của bản thân mình vừa nói Nhật Phong. Lời nói của cô khiến cho cậu đề xuất đơ người mấy giây, lúc này cô ăn trúng cái gì hay sao mà bộ giờ hết đần độn rồi hả. Thông thường cô có vậy đâu. Cậu liền nhìn cô rồi nói:- 1 +1 +1 +1 +1 +1 bởi bao nhiêu?- Hả, à thì....thì...... A, bằng 3 đúng không. - tuy nhiên Nhi sau một hồi suy nghĩ liền trả lời. Khóe môi cậu đơ giật, ra là cô vẫn vậy. Thực tế là lúc sinh ra sức mạnh cô khôn cùng yếu, bởi vậy cần đã đề xuất phẫu thuật. Nhưng mẫu giá cho cuộc phẫu thuật này lại đánh đổi bằng việc não của cô sẽ không cách tân và phát triển được bình thường như bao đứa con trẻ khác. - Nà nà, tớ đã trả lời đúng không vậy Phong. - song Nhi như một đứa con trẻ hồn nhiên chạy quanh người cậu tí tửng hóng kết quả.- Sai cô quạnh lất. - Cậu nói, mặt cô xệ xuống tràn đầy sự ảm đạm bã. Cô thở hắt 1 hơi dài thườn thượt tới tận mấy xanh.- Thôi, thôi! giờ đồng hồ cậu gồm tính đi dạo không, mai là tớ bắt buộc đi rồi đó. - Nhật Phong rủ rỉ vô tai nó. Tương đối thở của cậu lan dần vô gáy cô. Song Nhi đỏ bừng mặt, tóc dựng đứng cả lên, vội đẩy cậu ra rồi đi nhanh về phía trước
- Đ...Đi thôi! - Cô giơ một cánh tay lên cao vừa chạy vừa hét. Mọi tín đồ xung xung quanh đều đề nghị bật mỉm cười vì hành động vừa rồi của cô.- Con bé bỏng đó xinh ha- Ừ, có lên đến mức làm quen ko nhỉ?-............ VvNhững tiếng buôn chuyện của tốp con trai cạnh đó. Nhật Phong chuyển mắt nhìn bầy họ, đề xuất tầm 16, 18 rồi vậy hơn nữa ham tận cả đứa trẻ em lớp 6 ư. Mà có điều cậu cũng nên công nhận rằng lúc này Song Nhi thực sự khôn xiết xinh. Tóc được tết bím hai bên rồi búi tròn lại trông cực kỳ giống fan trung hoa, kết phù hợp với bộ váy trắng xòe càng làm cho cô trở nên trông rất nổi bật hơn. Domain authority trắng hồng, mắt phân tử dẻ, mũi cao, môi trái tim. - Cậu ấy là của mình đấy mấy anh chú. - Nhật Phong vừa đi qua tốp con trai đó vừa nói.- Hả, thằng rực rỡ kia. M.... - khẩu ca của 1 tên không kịp xong thì cậu thốt nhiên giơ 1 đồng xu ra trước phương diện họ. Dung nhan mặt của tất cả bỗng tái phát rồi tức thời chạy đi. Cậu chỉ cười trong khi không cả thèm quay đầu ra nhìn. Đơn giản sẽ là kí hiệu của doanh nghiệp RB - một trong những tập đoàn lớn ở Việt Nam. Nếu không muốn kinh tế tài chính gia đình chạm chán vấn đề thì rất tốt là buộc phải tránh xa con cháu của họ ra
- Này! Nhi, sao đi nhanh quá vậy. - Nhật Phong rước tay vỗ lên vai song Nhi lúc đã đuổi kịp cô nàng.- Ủa, vậy hả. Tớ không biết. Hì, xin lỗi Phong nhá. - Cô quan sát cậu nói.- == mà lại thôi, ko sao. Chúng ta đi vào thủy cung chơi thôi. - Nói rồi, Phong nỗ lực lấy tay cô kéo đi. - Ớ, từ từ. - Nhi gửi mắt nhìn niềm vui trên môi cậu, tim cô bất chợt lại đập lên liên hồi. Cô quay đầu sang một bên tỏ vẻ cạnh tranh hiểu. Sao dạo gần đây trái tim cô nó cứ vậy cố gắng nhỉ. Cùng với lại nó chỉ bởi vậy khi cô ở ngay gần Phong, có nhiều lúc nó còn đập nhanh đến nỗi hy vọng vỡ ra nữa. Cơ khía cạnh của song Nhi như giãn nở ra khi cô chợt nhớ ra gì đó, dẫu vậy rồi trông lại ủ rũ đi ''Không lẽ bản thân sắp chết rồi sao. Chưa hẳn chứ ''- Cậu sao vậy tuy vậy Nhi! - Nhật Phong hỏi thấy lúc khuôn mặt của cô ấy cứ chuyển đổi nhanh như chong chóng.- À, không sao. - Cô trả lời. - OA!!! Lần làm sao vào cũng thấy khu vực này đẹp nhất quá đi! - Vừa mới lao vào trong thủy cung cơ mà cô đã hô hào lên, ngay chớp nhoáng cô đã trở thành tâm điểm của việc chú ý.- E hèm, nói bé nhỏ thôi. - Phong liền khuyến mãi ngay miễn phí tổn cho cô thêm 1 cái ly đầu không còn nhẹ.- Ui da, đang bảo là đừng cốc đầu tớ nữa mà. - Cô ngân ngấn nước mắt, míu môi nhìn cậu.- Rồi rồi, không ly nữa. Tớ sợ nước mắt đàn bà lắm. - Nhật Phong mau lẹ đầu hàng tuy vậy Nhi trong khi thấy khuôn phương diện vừa rồi của cô.- Nào, vậy tiếng đi mang đến xem cá heo nhá - Phong nói cùng với cô. Vừa mới ngừng lời xong, cậu đã trở nên cô kéo đi. - Không yêu cầu vội thế đâu....Ơ mà này khoan, xem cá heo đâu ở chỗ đó! - Cậu chạy theo tuy nhiên Nhi được hồi lâu thì bất thần nhận ra rằng phía cô đang kéo cậu đi chưa phải đường cho chỗ xem cá heo. - Này, ko nghe tớ nói à, nhầm con đường rồi đó. - Nhật Phong nói tiếp nhưng toàn bộ chỉ vô ích, cô vẫn không thèm để ý mà chỉ liên tiếp chạy.- Hả??? Quầy vật dụng ăn!!! - Cậu như mong muốn xíu lúc biết nơi mà Nhi kéo cậu tới. Cứ tưởng căn bệnh cô nặng trĩu lên, ai dè.... ( vị cô được Phong dẫn sắp tới chơi nhiều lần rồi )- Chị ơi, mang đến em 2 chiếc bánh bu gơ cùng với 2 chai sờ kính dâu ạ. - tuy vậy Nhi cấp tốc nhẩu nói. Lần này cậu không ly đầu cô nữa, mà lại là búng trán.- Cậu hứa hẹn không cốc đầu tớ nữa rồi mà. - Cô roay loại trán thân yêu, uất ức quan sát cậu.- Tớ búng trán chứ đâu tất cả cốc đầu. Ple... - Cậu lẽ lười quan sát cô.- Vậy sao lại búng trán tớ, tớ có làm gì sai đâu. - Cô hỏi- đồ vật nhất: bạn ta coi rồi mới ăn uống sao cậu cứ ưng ý đi ngược lại vậy. Sản phẩm công nghệ 2: dạy từng nào lần rồi: hamburger chứ chưa hẳn bu gơ, sting không phải sờ kính. - Cậu đáp- Mồ, cậu khó chịu quá, gồm seo đâu. - Nói như cậu ai cơ mà hiểu được cậu ao ước mua gì.- Ai bảo chứ, chị vẫn phát âm được nên không ạ. - Cô phồng má lúc nghe đến cậu nói lập tức quay sang trọng hỏi người buôn bán hàng.- Ừ ^^ - Đó, thấy chưa. - song Nhi cù sang nhìn cậu với khuôn mặt đầy tự tin.- Vì bé nhỏ mua tại chỗ này nhiều lần rồi bắt buộc chị hiểu ra lém. - Câu nói tiếp theo của chị làm cô suy sụp ngay tức khắc, bò lăn lê ra đất. Cậu nên quay khía cạnh sang nơi khác cười nhằm tránh bị giận. Đương nhiên là cả chị bán hàng cũng vậy. Ai biểu trông cô bây giờ buồn mỉm cười quá đi.- Thôi, giờ đi xem cá voi chứ. - Phong nói.- Không! - Nhi trả lời cự tốt không ngần ngại- Hả, trên sao? Giận à?- ko phải. Tại lần nào cho đây chơi, Phong cũng dẫn cho xem cá heo rồi xem suốt cả ngày luôn. Tớ ngán lắm rồi á.- Hè hè, xin lỗi. Cậu biết tớ say mê cá heo mà tuy nhiên Nhi. - Phong trả lời, cô vẫn cứ giả vờ không biết gì.- Nốt lần này đi, coi như thể quà phân tách tay. - Cậu nói tiếp.- Coi như trên đây quà chia tay đi, bọn họ sẽ không gặp nhau trong thời gian dài đó, vậy cần cậu nhường tớ nhá Phong, giờ đồng hồ thì đi ăn uống đê. - Nói rồi Nhi lại kéo cậu đi đến mấy chỗ ăn nữa.- Ớ.... '' mình đi thì lẽ ra cần là quà tặng ngay mình chứ sao lại là cậu ấy'' - Nhật Phong không khỏi ngạc nhiên khi nghe lời nói vừa rồi của cô. '' gồm đúng cậu ấy ngớ ngẩn không vậy trời. HaiZz''Sau 1 hồi ẩm thực ăn uống no nê, tuy vậy Nhi sẽ lăn ra ngủ từ lúc nào ko biết. Cậu nhìn cô rồi nở 1 niềm vui nhẹ.- Con bé nhỏ ngủ rồi à, hay để chị đưa bé nhỏ về nhá! - nhân viên ở kia nói.- Dạ thôi, ko sao. Em chuyển cậu ấy về cũng khá được mà chị. -Phong đáp- Chỉ mình em thôi sao?-Vâng! - Nói rồi, cậu quàng đôi tay cô qua cổ bản thân rồi cõng về trước bao bé mắt của nhân viên.- Aí chà chà, ga lăng chưa kìa- đàn trẻ thời nay.....haizzTrên con phố nhỏ dường như đã khá vằng người qu lại, thập thò ra bóng hình của 2 nhỏ người. Không gian im ăng hơn lúc nào hết. Cậu cứ cõng như vậy, tuy vậy đâu biết rằng tuy vậy Nhi vẫn dậy từ bỏ lâu. Cô dịu ngửi hương thơm từ áo cậu, cô áp liền kề mặt vô tấm sườn lưng đó. Nghịch với nhau thọ rồi nhưng tới giờ đồng hồ cô new biết, bờ vai của cậu thật rộng lớn và nóng áp.Mặt của cô ấy nóng bừng hơn tất cả những cơ hội trước, đỏ tía như trái quả cà chua chín, mang tai, gáy,...toàn thân cô đang dần lạnh lên, tim thì đập nhăng nhít lên. ''Bệnh mình nặng rồi thì phải. Không đâu, mình không thích chết''- Tới bên cậu rồi đó, còn không chịu đựng xuống à. Bộ tính ở trên sống lưng tớ mãi chắc. - Nhật Phong quay mặt ra nói với cô.- Hể, cậu biết tớ dậy rồi à. - tuy nhiên Nhi hỏi- vớ nhiên, đừng coi thường tớ nhá.- Hì, thôi dù gì cũng cảm ơn cậu nha. - Nói rồi cô phi thẳng vào trong nhà bỏ lại cậu sinh hoạt đó.1s...2s...3s- Quên mất, lên đường an ninh nhé. - Cô nở 1 nụ cười tươi lộ cả hàm răng white tinh. - À này, song Nhi, tớ yê....- Này tuy vậy Nhi, vô vệ sinh đi con! - Tiếng call của bà mẹ cô giảm ngang lời nói của cậu.- Vâng! À mà lại vừa nãy cậu tính nói gì vậy Phong. - Cô hỏi- ừm... Không tồn tại gì. Vậy thôi, tớ về nha, bye. - Cậu nói- Ừ. - Rồi cô đi vào trong, nhưng có biết cậu đang bi quan không. Cậu cứ suy nghĩ cô đang khóc khi phải chia tay cơ đấy, nhưng có lẽ rằng cậu lại mơ mộng rồi. Não của cô ý khác đầy đủ đứa trẻ khác mà, nên chuyện này chắc rằng với cô chỉ như là một việc bình thường thôi.- Cậu ngốc lắm, tuy vậy Nhi à......Tớ yêu thương cậu....__Trong nhà đất của Nhi__Sau khi đã tắm xong, cô bắt ngờ ghi nhớ ra bài toán gì đó, đang định hỏi bà mẹ nhưng bỗng nhiên lại dừng lại. Ăn cơm, chất xám cô cứ bay về đâu á, trong khi không lưu ý tới xung quanh. Phụ huynh Song Nhi đưa góc nhìn nhau 1 hồi rồi mẹ cô nói:- song Nhi, bao gồm chuyện gì à con.-D...Dạ, không ạ.- Con ai oán chuyện gì, chuyện của Nhật Phong hả. Đừng lo, rồi sẽ có ngày anh chị ta cũng gửi lên thành phố mà, dịp đó bé sẽ gặp lại được thằng bé. - Ông Minh tức ba của Nhi nói với đứa phụ nữ của mình.- Dạ, chưa hẳn chuyện đó ạ.- Cô đáp. Vệt hỏi chấm to con hiện lên vào đầu ông ba và mẹ của Nhi.- Vậy tất cả chuyện gì phụ nữ yêu. - người mẹ tới bên cô ôm vào lòng rồi hỏi han ân cần.- D....Dạ con, mẹ ơi, bố ơi, con....con sắp bị tiêu diệt rồi tốt sao ý. Huhu.... - Cô đáp rồi òa lên khóc- Hả??? Sao lại vậy, nhỏ nói vậy là sao? - 2 vợ ông chồng sốt sắng cho tới bên tuy nhiên Nhi hỏi. Bọn họ như không tin tưởng vào tai mình. Chết là sao? chúng ta chỉ tất cả mỗi cô là đứa đàn bà duy duy nhất cơ mà.-Con nói ví dụ ra nghe được không Nhi. - Ông Minh hỏi.- bây giờ con đi dạo với Nhật Phong, không hiểu nhiều sao tim cứ đập liên hồi khi cậu ấy nuốm tay với nhận thấy cậu ấy cười cợt á. Trước đó có vậy đâu. Còn nữa, bạn con còn nóng bừng lên khi được Phong cõng về nhà đó ạ. Tiếng nói nó vừa dứt, cả cha lẫn chị em thở phào nhẹ nhõm rồi đồng loạt phá lên cười.- Sao cha mẹ lại cười? - Cô đực phương diện ra hỏi- không ngờ tuy nhiên Nhi nó cũng biết yêu thương rồi kia mình. - bà bầu Nhi nói.- Ừ, ừ! - cha mẹ nói vậy là sao?- Cô hỏi tiếp. Ông Minh nhẹ nhàng nói:- Khi nhưng mà trái tim nhỏ đập nhanh vì 1 người, tín đồ nóng ran lên khi được họ góp hoặc đại loại gì đó tức là con đã yêu fan đó rồi đấy,Song Nhi à.Tuy là nói vậy cơ mà họ chắc hẳn rằng 1 điều: Nhi chưa trọn vẹn hiểu cái gì cả. Thay là 2 vợ ông xã dành nguyên cả đêm tối đó nhằm giảnh giải đến Nhi biết về yêu thương và cảm hứng yêu, tóm lại là toàn bộ những thứ liên quan đến yêu. Chúng ta khá kì khôi trong vụ này do hồi trẻ chúng ta cũng đã từng trải qua một thời sóng gió để đến được với nhau mà. Và cuối cùng, quan niệm '' Yêu'' cũng vô đầu tuy nhiên Nhi.__Sáng hôm sau__Chỉ còn 10 phút nữa là Nhật Phong sẽ cần chuyển đi. Cậu đưa ánh mắt về phía con đường nhà cô. Có lẽ cô sẽ không đến đâu nhỉ, cậu biết nhưng lại vẫn chờ dù cậu biết là vô vọng.- Đi thôi Nhật Phong!- các giọng nói của ông Tuấn vang lên.- Vâng! - Cậu vẫn quan sát lại con đường đó 1 dịp rồi luân phiên gót trở về phía xe ô tô trước mặt.- Nhật Phong!!! - 1 giọng nói không còn xa lạ vang lên, cậu quay đầu nhìn lại. Quan trọng nhầm được, chính là Song Nhi. Hốt nhiên cô bị vấp cần 1 hòn đá liền té xuống đất- tuy nhiên Nhi! - Cậu cũng chạy mang đến chỗ của cô ấy rồi đỡ lên.- gồm sao không?- Cậu hỏi- Nhật Phong, tớ yêu câu. - Cô nói, ánh nhìn đầy kiên nghị chờ đợi câu trả lời. Cậu như sững giật người. Cô vừa nói yêu cậu kìa. Không đùa chứ.- Phong tất cả yêu tớ không. - Cô hỏi. Rồi cậu bỗng để lên môi cô 1 nụ hôn, ko chỉ bố mẹ Nhi đang xem qua ống nhòm phải kinh ngạc mà phụ huynh của Phong cũng nổ 2 mắt không kém.- P...Phong.....- Nó nói lắp bởi chuyện xảy ra quá ư thốt nhiên ngột- giờ thì nụ hôn đầu của cậu là của tớ. Sau này, cưới tớ nhé. - Nói rồi, Phong gửi ngón tay út ra trước khía cạnh cô.Ừ ! - song Nhi lấy ngón út của chính bản thân mình ngoắc vào tay cậu. - Lời hứa, lời hứa. Lời hứa dưới khung trời cao xanh, dẫn chứng cho sự thật không trả dối. Ai giả dối sẽ phải nuốt 1 ngàn cây kim. - Cô với cậu thuộc đồng thanh hát giai điệu lời hứa do 2 đứa tự sáng sủa tác lúc tập luyện với nhau.- Vậy, tớ đi nhé. - Nói dối, Phong tự từ bước lên xe. Cửa xe đóng sầm lại, mẫu xe thảnh thơi lăn bánh. Cậu nhìn cô cho tới khi trơn dáng nhỏ tuổi đó mờ đi rồi biến mất hẳn.- Cô bé nhỏ đó....- người mẹ Phong vẫn nói rồi dừng lại- tất cả chuyện gì à mẹ. - Phong khá lo ngại khi nhận thấy khuôn phương diện của bà bầu mình dịp này, tay siết chặt, lông ngươi nhíu xuống.- Đ...Đáng yêu gớm ha! - người mẹ cậu hét lên. Người mẹ chấm bé bé, không cần thiết phải lo. Nhớ trong tương lai phải cưới bằng được con nhỏ bé đấy nhé. Con bé bỏng có mẫu má mũm mĩm, bẹo chắc hẳn vui tay lắm đây. Dáng người lại bé con, tóc lâu năm y búp bê, khoác đồ trang điểm chắc so cute chết mất. Nhật Phong, về sau phải mang con bé bỏng về có tác dụng dâu cho mẹ đấy, không là mẹ quán triệt lấy ai nữa đâu. -Mẹ cậu tuôn cho một tràng. Cạu ban đầu hơi kinh ngạc nhưng sau cũng cười cợt nói theo- Hahahaha, người mẹ đừng lo. Không rước được cô ấy con cũng trở nên không lấy ai đâu. Mà tuy nhiên Nhi nhưng mà biết bà bầu thích cô ấy cố này chắc chắn vui lắm á.- Ra con bé nhỏ tên song Nhi à. Tên giỏi ha.- Ừ ừ. Rồi 2 chị em con lại liên tục cưởi trong khi chả biết bản thân cười gì.- 2 MẸ con IM HẾT mang lại BỐ TẬP TRUNG LÁI xe cộ NÀO!!!-Ây da, tía nó, gì đâu nhưng mà ''căng'' dữ vậy.- Đúng kia bố, 2 mẹ con cười cợt xíu rồi thôi mà. Ông Tuấn bất lực, giơ cờ white đầu hàng chị em con nhà này.