Vào năm 2015, làng phim Hàn Quốc một phen rúng động với sự bùng nổ của dự án She Was Pretty (tựa Việt: Cô Nàng Xinh Đẹp) thuộc thể loại tình cảm - hài. Bộ phim xoay quanh cuộc tình phát triển từ lúc còn nhỏ đến khi trưởng thành của cặp đôi chính với một cú twist. Năm xưa còn bé, chàng kém sắc, nghèo khó còn nàng thì xinh đẹp, giàu sang. Thời thế thay đổi, nàng vì biến cố mà xuống sắc, còn chàng "trổ mã" thành trai đẹp giàu có. Hai người đã thích nhau từ xưa và trải qua muôn vàn khó khăn để nhận ra nhau một lần nữa lúc lớn.
Bạn đang xem: Hwang jung eum tells viewers what to expect in upcoming
She Was Pretty là bộ phim thành công, được nhiều nước mua bản quyền remake
Câu chuyện thú vị này đã được nhiều nước đua nhau chuyển thể, gần đây nhất là phiên bản xứ Nhật. Vậy đặt lên bàn cân nhan sắc của dàn sao nữ vào vai nữ chính của She Was Pretty, ai mới là người vượt trội nhất?
Hwang Jung Eum "kinh điển" của She Was Pretty bản gốc xứ Hàn
Tất nhiên không thể không nhắc đến "tường thành" bản gốc đến từ xứ Hàn. Những tưởng nhan sắc "chim sa cá lặn" của Hye Jin (Hwang Jung Eum) sẽ khiến khán giả chạy trối chết, thế nhưng dự án She Was Pretty nhanh chóng đạt thành công lớn bởi diễn xuất tự nhiên và nội dung hấp dẫn, đậm chất rom-com. Hwang Jung Eum hoàn toàn lột tả được nét duyên dáng và lương thiện của Hye Jin, điều mà ngay từ thời thơ ấu đã khiến nam chính Sung Joon (Park Seo Joon) động lòng.
Cho đến hiện tại, She Was Pretty của Hàn Quốc vẫn thành công nhất, sở hữu rating cao ngất và giúp Hwang Jung Eum cũng có thêm danh hiệu "Nữ hoàng rom-com" xứ kim chi.
Địch Lệ Nhiệt Ba thành "thảm họa" vì... đẹp quá, ai ngờ ăn chửi khắp mọi miền
Phiên bản Hoa ngữ của She Was Pretty được ra mắt sau 1 năm kể từ bản gốc với nhan đề Lý Huệ Trân Xinh Đẹp. Vào vai cô gái "xấu trước xinh sau" lần này là nữ diễn viên nổi tiếng Địch Lệ Nhiệt Ba. Thế nhưng so với bản Hàn trước đó, bản Trung lại không tạo được ấn tượng ban đầu với khán giả vì Địch Lệ Nhiệt Ba... quá đẹp. Cho dù có chấm bao nhiêu nốt tàn nhang hay làm tóc bù xù đến đâu, nhân vật Lý Huệ Trân vẫn không thể có nét "xấu lạ" như Hye Jin.
Sau khi Lý Huệ Trân Xinh Đẹp kết thúc, Địch Lệ Nhiệt Ba đã gây tranh cãi dữ dội khi chiến thắng giải Thị hậu Kim Ưng nhờ vai diễn trong phim. Sau đó, không ít người xem cảm thấy vô lý và không thuyết phục, không ngừng mắng chửi và mỉa mai Địch Lệ Nhiệt Ba là "thủy hậu" (tức nhận giải không xứng đáng với thực lực).
Chiếc cúp Thị hậu của Địch Lệ Nhiệt Ba bị dân tình "ném đá"
Bản Nhật gây ấn tượng mạnh vì nhẹ nhàng, đáng yêu hết nấc
Gần đây nhất, Nhật Bản cũng đã vào cuộc với phiên bản She Was Pretty của riêng mình. Thủ vai nữ chính "vịt hóa thiên nga" là nữ diễn viên Koshiba Fuka. So với 3 ngọc nữ còn lại trong danh sách, Koshiba có lẽ còn khá xa lạ với khán giả Việt. Đến với Kanojo Wa Kirei Datta (tên tiếng Nhật của She Was Pretty), Koshiba không ngại "phá nát" hình ảnh đẹp đẽ, đơn thuần thường thấy của mình, mang đến một Satoh Ai xuề xòa đúng chuẩn.
Về nội dung, She Was Pretty bản Nhật vẫn đang chinh phục khán giả vào phần nội dung và không khí hài hước mà vốn dĩ thị trường mặt trời mọc rất quen thuộc. Phim còn có sự tham gia của mỹ nam Asako Eiji - "chàng thụ" từng gây tiếng vang trong phim boylove 30 Tuổi Mà Vẫn Còn "Zin" Thì Sẽ Biến Thành Phù Thủy Đấy.
Ninh Dương Lan Ngọc thể hiện ra sao ở She Was Pretty bản Việt?
Không chịu thua nước bạn, Việt Nam cũng từng cho ra mắt phiên bản She Was Pretty của riêng mình. Lên sóng vào năm 2019, Mối Tình Đầu Của Tôi gây chú ý khi "ngọc nữ" Ninh Dương Lan Ngọc lần đầu hóa "gái xấu", có mối tình dở khóc dở cười với nam chính điển trai, giàu có.
Tuy có sự đầu tư về bối cảnh nhưng Mối Tình Đầu Của Tôi lại vấp phải nhiều lời chê bai về diễn xuất. Ninh Dương Lan Ngọc dường như chưa thể hiện được sự duyên dáng mà Hwang Jung Eum đã làm vô cùng thành công. Ngoài ra, phần thể hiện của dàn sao trẻ như Bình An hay Chi Pu cũng là dấu chấm hỏi lớn. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, màn "tự hủy nhan sắc" của Lan Ngọc nhìn chung đã đặc sắc hơn Địch Lệ Nhiệt Ba của xứ Trung rất nhiều!
Lâu lâu “chèo thuyền” trở lại xem phim Hàn, những lúc mệt mệt trong người, tâm trạng không vui mà xem phim Hàn thì rất đúng điệu vì toàn trai xinh gái đẹp và tình tiết vui nhộn rất đời thường châu Á. Mình xem She Was Pretty (2015) kể ra cũng là một cái duyên, vì khi phim nổi đình nổi đám năm 2015 lại không xem do không có diễn viên nào yêu thích đóng cả. Thời ấy mình còn nhớ rộ lên trào lưu đeo vòng cổ như nhân vật Min Hari trong phim, lên mạng hay ra đường toàn bắt gặp mấy bạn hot girl bắt chước theo. Có một đợt khi viết quảng cáo cho khóa học về sức hút cá nhân, mình chọn hình này minh họa:

Gần đây đang xem Fight For My Way (2017) có Park Seo Joon đóng bựa quá nên mới tìm lại xem She Was Pretty thì thấy hai nhân vật đúng là một trời một vực – 2 đẳng cấp hoàn toàn khác nhau: một bên phó tổng biên tập tạp chí thời trang The Most cao ngạo ngút trời, một bên là võ sĩ quyền anh lôi thôi lếch thếch siêu bựa.
Ở She Was Pretty, cách tiệm cận của phim rất hay ở chỗ nhân vật chính vốn dĩ là… nhân vật phụ. Cô gái xấu xí Kim Hye Jin tóc xoăn tít mặt đầy tàn nhang khi đứng bên cạnh cô bạn thân Min Hari của mình thì bị lép vế toàn bộ mọi mặt từ nhan sắc, công việc cho tới hoàn cảnh. Trong câu chuyện của Min Hari, Kim Hye Jin chỉ là một nhân vật phụ mà cuộc sống luôn gặp khó khăn trắc trở.
Xem thêm: 10 Mẫu Giới Thiệu Tính Cách Bằng Tiếng Anh Về Tính Cách Thường Dùng

Nhân vật Kim Hye Jin do Hwang Jung Eum thủ vai, mình biết chị này từ hồi đóng vai cô giáo tưng tửng trong High Kick Through The Roof (Gia Đình Là Số 1 – Phần 2), có điều không thích lắm vì khuôn mặt sửa cũng khá nhiều nên nét nhìn không tự nhiên.
Do hoàn cảnh đưa đẩy, sau bao cuộc phỏng vấn, Kim Hye Jin mới đậu vào một vị trí nhân viên quèn tại tổ quản lý của một tập đoàn lớn. Nhưng xui rủi sao, khi sang tổ biên tập của tạp chí The Most giao đồ, cô lại bị lầm tưởng là một tác giả freelance tới hỗ trợ nên bị giao task một cách bất ngờ, và Hye Jin cũng “bao đồng” tới mức ngồi giải quyết hết đống task đó. Thế là cơ duyên run rủi cho Hye Jin trở thành nhân viên tạm thời của tạp chí The Most hỗ trợ khâu dò lỗi.

Chuyện đâu có ngờ, cậu bạn thân thời thơ ấu nhà kế bên, mập ú na ú nù, cũng là mối tình đầu của Kim Hye Jin sau hơn chục năm trời xa cách nay lại từ Mỹ trở về Hàn Quốc. Qua email, cậu hẹn gặp Hye Jin, nhưng trớ trêu thay, vì bộ dạng xấu xí ở hiện tại quá khác xa với hình tượng Kim Hye Jin xinh đẹp, học giỏi, ngoan hiền ngày nào nên ngay lần đầu gặp mặt, Ji Sung Joon đã không nhận ra Hye Jin mà nhận lầm một cô nàng khác.

Cực chẳng đã, Hye Jin phải nhờ Min Hari làm thế thân đóng giả thành mình để đi gặp Sung Joon và tìm cách nói dối để cả hai không phải gặp nhau nữa. Như vậy Sung Joon sẽ vẫn giữ được hình ảnh đẹp đẽ năm nào của Kim Hye Jin chứ không phải một cô nàng gần 30 tuổi, thất nghiệp và xấu xí như hiện tại. Không ai nói được chữ ngờ, khi cuối cùng Sung Joon lại chính là phó tổng biên tập của tạp chí The Most được tổng công ty của New York điều về Hàn Quốc làm việc trong 3 tháng, và Hye Jin lại là tổ viên mới chuyển sang tổ biên tập.
Cuộc đụng độ giữa hai người bạn thời thơ ấu khi Sung Joon không hề biết Hye Jin chính là người mình thầm thương trộm nhớ thủa nào. Còn cô nàng Min Hari khi đóng vai thế thân, vì đón nhận sự quan tâm quá nồng nhiệt từ Sung Joon mà lại nảy sinh tình cảm với anh. Mối quan hệ tay ba cũng trở nên rắc rối từ đây giữa tình bạn và tình yêu.

Xem phim này, rất thương Hye Jin ở việc yêu thương một người mà không có khả năng nói ra, chỉ biết im lặng đứng trong góc tối. Tình cảm của Hye Jin dành cho Sung Joon cũng giống như loại kính một mặt, người ở trong nhìn ra thì thấy được người ở bên ngoài cửa kính, nhưng người bên ngoài cửa kính lại không nhìn thấy được bên trong – chỉ thấy đơn thuần là một tấm kính thôi. Chính vì yêu mà không dám nói, yêu mà phải chứng kiến cảnh cô bạn thân nhất sử dụng thân phận của mình để gặp gỡ mối tình đầu càng khiến Hye Jin ngược thân ngược tâm.
Về phía Sung Joon, cậu cũng không nhận ra được Hye Jin mới thật sự là người bạn thơ ấu của mình vì có quá nhiều bằng chứng từ Hari chứng minh cô mới là Hye Jin thật sự, chỉ có linh cảm là hướng về Hye Jin nhưng lý trí lại luôn phủ định. Chính vì vậy, không ít lần phó tổng biên tập Sung Joon đã nói lời cay đắng và làm tổn thương Hye Jin vì cái sự bất tài vô dụng và làm việc gì cũng bất cẩn của cô.

Phải đi qua gần nửa bộ phim, Hye Jin qua nhiều biến cố mới lột xác từ Lọ Lem trở thành công chúa, để trở thành một Kim Hye Jin xinh đẹp ngày bé. Có một điểm trong phim lý giải, do Hye Jin mang gen lặn của bố, tới tuổi dậy thì mới phát triển làm cho mặt cô nổi đầy tàn nhang như bố, còn nhan sắc thì thừa hưởng từ mẹ nên ngay từ nhỏ đã xinh đẹp. Vì nhà nghèo, Hye Jin phải sớm ra đời bươn chải kiếm tiền lo học phí nên không có điều kiện để ăn diện se sua hay đầu tư vào bản thân nên mới có hình ảnh xấu xí ở hiện tại. Tuy nhiên, có một điểm mình thấy chưa thỏa đáng, là Kim Hye Jin thủa bé cốt cách xuất thần bao nhiêu, thì lớn lên lại mất hết và trở thành một người hoàn toàn khác, trong khi sống chung nhà với cô bạn Min Hari sành điệu và thời trang bao nhiêu lại không biết cách chăm sóc cho bản thân.
Dù mâu thuẫn là vậy nhưng phần nào cũng tạm chấp nhận vì hình tượng biên kịch xây dựng cho Hye Jin là Lọ Lem xấu xí, phải chờ hoàng tử xuất hiện thì Lọ Lem mới được lột xác thành công chúa. Một phần cũng bởi vì, khi chúng ta không có niềm tin vào bản thân, chúng ta không tin mình đẹp thì không thể nào đẹp lên được.

Trong phim, có một câu nói của Tổng biên tập Ra Ra – một “bà điên” rất phong cách của The Most khá thú vị: